Đăng Ký Học
Ngày 28/01/2021 08:53:47, lượt xem: 19068
Nguyễn Minh Châu là một trong những cây bút tiên phong của văn học Việt Nam thời kì đổi mới. Bằng cái nhìn đa diện đa chiều, Nguyễn Minh Châu đã đi sâu khai thác đời sống con người trong những mối quan hệ xã hội phức tạp để khám phá "hạt ngọc ẩn giấu trong bề sâu tâm hồn con người". Trong đó, “Chiếc thuyền ngoài xa” là một truyện ngắn tiêu biểu cho phong cách sáng tác của Nguyễn Minh Châu, đồng thời cũng là một tác phẩm xuất sắc của văn học Việt Nam thời kì đổi mới. Và hôm nay, Học văn chị Hiên sẽ gửi tặng các bạn dàn ý chi tiết phân tích tác phẩm “Chiếc thuyền ngoài xa” nhé!
Trong “Truyện Kiều” Nguyễn Du viết: “Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài”. Nỗi niềm ấy đâu phải chỉ riêng Nguyễn Du, đâu chỉ riêng “Truyện Kiều” mà là mối quan tâm thường trực của những người nghệ sĩ chân chính, của những tác phẩm văn chương chân chính. Bởi văn học sẽ không là cái gì cả nếu như nó không vì con người. Người nghệ sĩ đích thực bao giờ cũng là nhà nhân đạo từ trong cốt truyện. Họ mang mối quan tâm thường trực vì người cho nên họ xem việc lên án cái xấu, cái ác là nghĩa vụ của người cầm bút. Nguyễn Minh Châu với “Chiếc thuyền ngoài xa” đã đạt tới điều đó. Tác phẩm đã có cái nhìn hiện thực đa chiều đã giúp cho nhà văn nhận ra đời sống con người cả ở những sự kiện bề nổi nhưng khuất lấp bề sâu của nó, nhận ra những quy luật tất yếu lẫn những ngẫu nhiên, may rủi đầy bất trắc và khó lường trước cuộc đời.
BÀI VĂN PHÂN TÍCH NHÂN VẬT PHÙNG ĐẶC SẮC NHẤT
- Nguyễn Minh Châu là một ngòi bút văn chương sắc sảo luôn khơi dậy trong lòng độc giả nhiều lớp sóng suy tư, băn khoăn, day dứt về cuộc đời, về những người xung quanh, về chính bản thân mình.
- “Chiếc thuyền ngoài xa” là truyện ngắn được sáng tác năm 1983 khi cuộc chiến tranh chống Mỹ và tay sai đã kết thúc thắng lợi, chúng ta trở về muôn mặt của đời thường, từng bước đi lên xây dựng cuộc sống mới.
=> Tại đây, nhà văn đi khám phá về những tầng bậc sâu xa của cuộc sống, số phận cũng như vẻ đẹp tâm hồn của con người, cụ thể nhìn đối tượng soi chiếu xoay quanh và kết tinh qua nhân vật người đàn bà hàng chài. Từ câu chuyện về một bức ảnh nghệ thuật và sự thật cuộc đời đằng sau bức ảnh, truyện ngắn mang đến một cách nhìn nhận cuộc sống con người với những trăn trở thấm đẫm tinh thần nhân đạo của Nguyễn Minh Châu.
[TUYỂN TẬP KẾT BÀI HAY] CHIẾC THUYỀN NGOÀI XA - NGUYỄN MINH CHÂU
VD: Ta biết đến một Nguyễn Minh Châu qua ngòi bút văn chương sắc sảo luôn khơi dậy trong lòng độc giả nhiều lớp sóng suy tư, băn khoăn, day dứt về cuộc đời, về những người xung quanh, về chính bản thân mình. Một nhà văn đầy bản lĩnh và kinh nghiệm như thế tất nhiên sẽ có một nhận thức sâu sắc đầy đủ về mối quan hệ giữa đời sống với văn chương. Và người đàn bà hàng chài trong “Chiếc thuyền ngoài xa” có thể nói chính là hệ quy chiếu sáng rõ cho nhận định, cho quan niệm nghệ thuật của Nguyễn Minh Châu. Truyện ngắn ra đời năm 1983, khi cuộc chiến tranh chống Mĩ và tay sai đã kết thúc thắng lợi, chúng ta trở về muôn mặt của đời thường, từng bước đi lên xây dựng cuộc sống mới. Tại đây, nhà văn đi khám phá về những tầng bậc sâu xa của cuộc sống, số phận cũng như vẻ đẹp tâm hồn của con người, cụ thể nhìn đối tượng soi chiếu xoay quanh và kết tinh qua nhân vật người đàn bà hàng chài. Từ câu chuyện về một bức ảnh nghệ thuật và sự thật cuộc đời đằng sau bức ảnh, truyện ngắn mang đến một cách nhìn nhận cuộc sống con người với những trăn trở thấm đẫm tinh thần nhân đạo của Nguyễn Minh Châu.
TÓM TẮT TÁC PHẨM CHIẾC THUYỀN NGOÀI XA - HỌC VĂN CHỊ HIÊN
Nhận vật người đàn bà hàng chài
- Lai lịch: Đây là người đàn bà không tên, điển hình cho những người phụ nữ có số phận bất hạnh nhưng giàu tình thương yêu.
- Ngoại hình: Trạc ngoài 40, cao lớn với những đường nét thô kệch, mặt rỗ và tấm lưng áo bạc phếch. Khuôn mặt mệt mỏi sau một đêm kéo lưới, tái ngắt và dường như đang buồn ngủ.
=> Chân dung con người có một cuộc đời nhọc nhằn, lam lũ, sinh ra để gánh vác công việc, để chèo chống với phong ba.
- Số phận:
+ Xấu xí: Vì xấu xí nên cơ hội hạnh phúc ít hơn những người khác, bệnh đậu mùa khiến chị rỗ mặt. Mặc dù gia đình khá giả, có nhà ở trên phố nhưng vì ngoại hình xấu xí nên không nên duyên với ai. Người đàn bà lại có mang với một anh con trai nhà hàng chài hay đến nhà mua đồ về đan lưới nên họ đã trở thành vợ chồng.
+ Nghèo khổ: gia đình đông đúc trên một con thuyền chật hẹp nghèo túng quanh năm. Những ngày không đi biển được, cả nhà phải ăn xương rồng luộc chấm muối.
+ Bị bạo hành gia đình:
+ Bạo hành về thể xác: Người chồng chị vốn hiền lành nhưng cục tính, bị cái nghèo, cái khổ và nỗi vất vả đè nặng nên biến đổi tâm tính trở thành kẻ vũ phu, thường xuyên đánh vợ để giải tỏa những khó chịu, ấm ức “ba ngày một trận nhẹ, năm ngày một trận nặng, cứ khi nào lão thấy khổ quá lại lôi vợ ra đánh, trút giận với những lời lẽ cay độc”. Người đàn bà chỉ nhẫn nhịn chịu đựng “không hề kêu một tiếng, không chống trả, không tìm cách chạy trốn”.
+ Những khổ sở, dằn vặt về tinh thần: khi phải chứng kiến đứa con căm ghét bố đến tột cùng mà mình không có cách nào để xóa đi sự thù hằn đó, người đàn bà đã ý thức được sự nguy hiểm của cái ác và thói côn đồ hình thành trong lòng đứa con. Chị đã cho con về sống với ông ngoại ở trên rừng nhưng mỗi lần đi cùng ông chở gỗ về miền biển, thằng bé lại không thể làm ngơ khi mẹ bị đánh. Với sự bồng bột của tuổi trẻ, đứa con đã ném hận thù về phía người cha và sẵn sàng giấu con dao trong người để giết cha, khiến người mẹ vô cùng đau đớn. Nỗi đau này lớn hơn nỗi đau thể xác.
Ý NGHĨA NHAN ĐỀ TÁC PHẨM: CHIẾC THUYỀN NGOÀI XA
- Vẻ đẹp tâm hồn và phẩm chất:
+ Yêu thương chồng con:
(+) Chị chấp nhận, cam chịu bị đánh không kêu ca, không trốn chạy bởi chị hiểu trong cuộc sống mưu sinh đầy gian khổ trên con thuyền rất cần người đàn ông dù người đàn ông ấy có man rợ, tàn bạo. Vì cuộc sống của những đứa con, chị thà bị đánh chứ không chịu bỏ chồng.
(+) Chị đã từ chối lời đề nghị giải thoát ra khỏi lão chồng vũ phu với lí lẽ: “Đàn bà trên thuyền chúng tôi phải sống cho con chứ không phải sống cho mình như trên đất được.” Đây là cách ứng xử thể hiện tình yêu thương con vô bờ.
(+) Hành động thương con: gọi con, ôm chầm lấy con, đau đớn khi con đã chứng kiến cảnh bạo lực gia đình.
- Giàu lòng nhân hậu, vị tha và luôn biết chắt chiu những hạnh phúc đời thường.
+ Cách nhìn của người đàn bà về người chồng của mình: Nếu nghệ sĩ Phùng nhìn người đàn ông dưới góc độ lí lịch, thành phần, chánh án Đẩu nhìn người đàn ông dưới góc độ pháp luật, thằng Phác nhìn người đàn ông dưới con mắt trẻ thơ thì chỉ duy nhất người phụ nữ - nạn nhân của bạo hành gia đình lại nhìn anh ta dưới con mắt thương cảm bởi chị hiểu lí do vì sao người chồng lại trở nên độc ác như vậy. Đó là vì cái đói cái nghèo, vì gánh nặng mưu sinh đã ghì con người ta xuống sát đất, biến đổi cả tâm tính con người. Trong khi mọi người nhìn người đàn ông như một ác nhân thì người phụ nữ nhìn anh ta như một nạn nhân.
+ Người phụ nữ luôn chắt chiu, trận trọng những niềm hạnh phúc nhỏ nhoi, đời thường: vui nhất khi nhìn đàn con được ăn no, khi vợ chồng, con cái sống vui vẻ, hòa thuận.
- Mặc dù thất học nhưng có cái nhìn sắc sảo, thấu hiểu lẽ đời, thấu tình đạt lý.
+ Qua những tâm sự ở tòa án huyện: Chị xuất hiện ở tòa án huyện trong tâm thế bị động, không tự nguyện và cũng không muốn viết đơn bỏ chồng. Khi mới bước chân đến tòa án, chị tỏ ra rất lúng túng và sợ sệt, xưng hô lễ phép “con” - “quý tòa” và nhìn xung quanh với ánh mắt lo sợ. Nhưng khi nghe lời khuyên và hiểu thiện chí của Đẩu, của Phùng, chị thay đổi thái độ: từ chối lời đề nghị giúp đỡ, đau đớn đánh đổi mọi giá để không phải bỏ chồng, đưa ra những lí do bằng việc kể lại câu chuyện về cuộc đời mình. Qua câu chuyện ta thấy được trong sự cam chịu, nhẫn nhục đầy vô lí ấy lại chứa đựng cái lý của sự hi sinh.
+ Có thể thấy sự sắc sảo, hiểu biết, thấu hiểu lẽ đời ở người phụ nữ này không bộ lộ, hiển hiện ở bên ngoài mà được cất giữ, giấu kín ở bên trong. Đây là người phụ nữ khiêm nhường, dù biết tất cả nhưng không chọn cách sống cho riêng mình.
=> Qua câu chuyện, ta thấy rõ không thể dễ dãi đơn giản trong việc nhìn nhận một sự việc, hiện tượng, con người trong cuộc sống.
- Chiều sâu tư tưởng của nhà văn gửi gắm qua nhân vật:
+ Giá trị hiện thực: Đất nước vẫn chưa thoát khỏi sư chấn của chiến tranh, đời sống của nhân dân và số phận cá nhân là những vấn đề không thể giải quyết nhanh chóng, cách mạng không thể giải quyết bi kịch cho mỗi cá nhân một cách đơn giản, bởi vậy mỗi con người phải đối diện với bi kịch của cuộc đời mình, chấp nhận nó và dung hòa với nó.
+ Giá trị nhân đạo:
(+) Thể hiện cái nhìn mang tính chất cảm thông, chia sẻ.
(+) Lên án nạn bạo hành gia đình với những hành động đi ngược lại quyền sống của con người, phá hủy mối quan hệ tốt đẹp giữa người với người.
(+) Phát hiện và ca ngợi những phẩm chất của con người. Từ đó đặt niềm tin vào bản tính tốt đẹp của con người.
- Khái quát:
+ Nhà văn đã đặt nhân vật vào tình huống đầy nghịch lí thông qua việc khắc họa ngoại hình và xây dựng lớp ngôn ngữ đối thoại để người đàn bà hàng chài bộc lộ những phẩm chất đáng quý. Từ đó nhà văn phản ánh chân thực cuộc sống với những bi kịch của con người miền biển sau chiến tranh và thể hiện những đổi mới trong quan niệm của nhà văn về con người, về cách nhìn nhận cuộc sống.
+ Với cách xây dựng tình huống và nghệ thuật kể chuyện độc đáo, chân thực, nghệ thuật xây dựng nhân vật sống động, đào sâu tâm lí để nhân vật tự đối diện và phơi trải lòng mình, “Chiếc thuyền ngoài xa” của Nguyễn Minh Châu đã để lại trong lòng người đọc những dư vang nghệ thuật về cuộc sống.
Nhân vật người nghệ sĩ Phùng:
- Nhân vật Phùng được khám phá ở vẻ đẹp của 1 người lính và của 1 người nghệ sĩ. Đó là con người có tâm hồn tinh tế, nhạy cảm, mang trong mình tình yêu cái đẹp mãnh liệt. Đồng thời anh cũng là một con người nhân hậu, giàu trách nhiệm với cuộc đời.
- Đặc điểm tính cách:
+ Phùng là một nghệ sĩ chân chính, nhạy cảm và có tình yêu cái đẹp mãnh liệt
(+) Thể hiện qua tâm hồn tinh tế với những rung cảm rất mãnh liệt, luôn khao khát tìm kiếm cái đẹp hoàn mỹ. Phùng là một người say mê công việc và có ý thức trách nhiệm với nghề nghiệp của mình. Anh sẵn sàng bỏ ra hàng tuần để săn lùng bức ảnh đẹp. Nhờ vậy Phùng đã chụp được bức ảnh đích thực của một đời lao động nghệ thuật và phát hiện được nhiều điều.
(+) Phẩm chất nghệ sĩ của Phùng thể hiện qua cách anh cảm nhận sâu sắc về cuộc sống và con người. Phùng đã phát hiện ra sự đối lập trong bức tranh miền biển: Phát hiện thứ nhất đầy vẻ thơ mộng. Anh cảm nhận được vẻ đẹp mơ màng, huyền ảo của thiên nhiên vùng biển, đặc biệt là hình ảnh chiếc thuyền ngoài xa trên biển sớm mờ sương. Từ góc độ của một người nghệ sĩ nhiếp ảnh, Phùng hài lòng với những gì mình đã kịp ghi lại trong ống kính. Bức ảnh ấy là sáng tạo, là công sức của một đời nghệ sĩ, là khoảnh khắc bùng phát của niềm đam mê nghệ thuật. Phát hiện thứ hai đầy nghịch lí khi con thuyền tiến vào bờ. Người nghệ sĩ đã tận mắt chứng kiến một sự thật nghiệt ngã, sự bạo hành gia đình. Mặc dù khám phá ra những đối lập song Phòng không quay lưng lại với sự thật cho dù nó phũ phàng, trần trụi. Anh đã hai lần chứng kiến cảnh người đàn ông đánh đập vợ một cách tàn nhẫn và trực tiếp nghe câu chuyện của người đàn bà hàng chài ở tòa án huyện, từ đó dẫn đến sự thay đổi trong cách nhìn của Phùng về nghệ thuật và cuộc đời: từ mơ mộng, bay bổng đến sững sờ, vỡ lẽ, từ thương hại, bất bình đến cảm thông, thấu hiểu. Đó cũng là quá trình đi tìm bản chất nghệ thuật và cuộc sống của người nghệ sĩ.
+ Phùng còn là một người lính với tấm lòng nhân hậu, cao đẹp
(+) Là chiến sĩ từng tham gia kháng chiến chống Mỹ, anh luôn tôn trọng lẽ phải và sự công bằng xã hội. Hai lần chứng kiến cảnh người đàn ông đánh vợ, Phùng xông vào can thiệp, chân thành muốn giúp đỡ người đàn bà đáng thương.
(+) Dũng cảm bênh vực những phận người khốn khổ, mở rộng hồn mình để lắng nghe “những vang động của đời”
+ Ngoài ra, nhân vật Phùng còn là người chịu thay đổi suy nghĩ cho phù hợp với hoàn cảnh, không bảo thủ, chấp nhận những cái sai của mình.
(+) Ban đầu, anh đã cho rằng cái đẹp là đạo đức, có tác dụng thanh lọc tâm hồn con người.
(+) Nhưng khi chứng kiến cảnh bạo hành bên chiếc xe tăng hỏng cùng với những tâm sự của người đàn bà hàng chài, anh đã nhận ra những điều mới: “phải nhìn nhận mọi việc một cách toàn diện”.
- Đánh giá:
+ Xuất thân từ một người lính bước ra từ chiến tranh, Phùng đã có quá trình tự nhận thức về cuộc đời: đằng sau câu chuyện của gia đình hàng chài là cả một vấn đề nhân sinh và để nhận ra được điều đó cần phải có cái nhìn đa chiều, sâu sắc.
+ Nhân vật Phùng thuộc kiểu nhân vật tự nhận thức. Anh hội tự trong mình vẻ đẹp của một người nghệ sĩ chân chính và vẻ đẹp của một người lính có tấm lòng nhân hậu. Nguyễn Minh Châu đã khắc họa thành công nhân vật này trong một tình huống đầy nghịch lý với điểm nhìn trần thuật độc đáo. Câu chuyện được kể dưới cái nhìn của Phùng nên càng gần gũi, chân thực và sâu sắc hơn.
Nhân vật bé Phác
- Phác là đứa trẻ vùng biển, hồn nhiên, hiểu biết và giàu lòng tự trọng:
+ “tóc vàng hoe có chỗ đỏ quạch như mớ lưới tơ”, “tỏa ra mùi nước mặn”.
+ “cặp mắt đầy vẻ ngây thơ” như cặp mắt của một “chú hổ con từ miền rừng vừa lạc về” nét ngây thơ, hồn nhiên cùng nét hoang sơ của núi rừng.
=> Phác là đứa trẻ sớm dãi dầu mưa nắng, không được chăm sóc chu đáo.
- Từ nhỏ, đã được mẹ đưa lên rừng ở nên Phác có vốn am hiểu về thiên nhiên và cuộc sống núi rừng rất phong phú:
+ “Giải thích cặn kẽ” cho Phùng nghe “cuộc sống của những giống chim trên rừng”.
=> Sống gắn bó với thiên nhiên, là một đứa bé nhiệt tình, hòa đồng và thân thiện;
=> Đặc biệt có thể nhận thấy ở Phác sự thông minh, nhạy bén với cuộc sống, biết học hỏi và quan sát mọi thứ xung quanh. Điều đó khiến Phác chịu nhiều ảnh hưởng xấu về cả tinh thần lẫn hành động khi là nạn nhân trực tiếp của nạn bạo hành gia đình.
- Sau cái lần Phùng chứng kiến cảnh cha nó đánh mẹ nó, thằng bé có những thay đổi trong cách xử sự với Phùng:
+ “Thằng bé không cho tôi lại gần”
+ “đâm ra thù ghét tôi, hết sức thù ghét”
+ “đối xử như một kẻ hoàn toàn xa lạ”
+ “nhìn tôi bằng con mắt âm thầm, giấu kín đầy sự thù ghét”
=> “một đức trẻ con kì lạ nhất trần đời”, giàu lòng tự trọng, mang cảm giác xấu hổ khi Phùng đã biết rõ hoàn cảnh gia đình nó .
=> Phác rất trẻ con, vẫn tỏ ra hờn dỗi, hành động và suy nghĩ vẫn rất con nít. Phác là đứa trẻ vùng biển mang những tính cách của một đứa trẻ bình thường khác: hồn nhiên, hoạt bát, trẻ con và đặc biệt có vốn am hiểu về thiên nhiên.
Phác là đứa con giàu lòng yêu thương mẹ:
- Tuy sống xa mẹ từ nhỏ, thiếu sự chăm sóc, quan tâm từ mẹ nhưng Phác vẫn luôn cảm nhận được tình thương của mẹ và yêu quý, bảo vệ cho mẹ.
- Khi trông thấy cảnh người cha đánh mẹ mình:
+ Phác đã “chạy một mạch”, đầy “sự giận dữ căng thẳng”
+ “như một viên đạn trên đường lao tới đích nhắm”, thằng bé lập tức nhảy xổ vào cái lão đàn ông”
+ Thằng bé như “một người câm” và “khỏe đến thế”
+ Phác “giằng chiếc thắt lưng, vươn thẳng người vụng chiếc khóa sắt quật vào giữa khuôn ngực trần vạm vỡ”. Sự giận dữ, bất bình khi thấy cảnh tượng đó; thể hiện tình cảm yêu thương, lo lắng cho mẹ của thằng Phác và căm thù cha nó. Vì mẹ mà Phác lao vào cha, không suy nghĩ để bênh vực cho mẹ, như một người đàn ông mạnh mẽ bảo vệ người mình thương yêu.
+ “chẳng hề hé răng, như một viên đạn bắn vào người đàn ông”
+ Nó “lặng lẽ đưa mấy ngón tay khẽ sờ lên khuôn mặt người mẹ như muốn lau đi những giọt nước mắt” => hành động thể hiện tình cảm dạt dào yêu thương, muốn lau đi tất cả những khổ đau mà mẹ gánh phải.
=> Đứa con hiểu được nỗi đau đớn mà người mẹ đã chịu đựng, quan tâm và lo lắng cho mẹ Tình cảm thiêng liêng, đáng trân trọng từ một đứa trẻ.
Phác là nạn nhân của bạo hành gia đình:
- Tuy hành động của Phác khi lao vào đánh người đàn ông đều xuất phát từ tấm lòng yêu thương mẹ, không muốn thấy mẹ mình chịu đau đớn, nhưng đó cũng chỉ là hành động nông nổi, chưa hiểu hết sự tình bên trong của Phác.
- Hành động đó cũng cho thấy, Phác vừa đối nghịch cũng vừa thống nhất với người đàn ông:
+ Giống người bố độc ác từ hình thức đến tính tình: đều mạnh mẽ, liều lĩnh, mang phẩm chất của những người đàn ông vùng biển.
+ Hành động đánh cha của Phác, ý định dùng “con dao găm” để đâm chết cái người làm mẹ khổ chính là hành động bạo lực, ảnh hưởng bởi cha nó.
=> Hành động chạy lao đến để ngăn cha đánh mẹ, “nhảy xổ vào cái lão đàn ông”cho thấy sự căm thù của Phác đối với cha, mặt khác cũng phản ánh sự ảnh hưởng những hành động bạo lực của người đàn ông đối với Phác. Những hành động phản kháng ngày càng tăng tiến về mức độ đã gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh cả xã hội khi Phác thật sự trở thành nạn nhân của nạn bạo hành gia đình, là mối quan tâm lớn khi thằng bé định dùng “con dao găm” để giết cha mình.
- Chính những hành động đánh đập dã man của người đàn ông đã gây tác động xấu đến suy nghĩ và hành động của thằng Phác.
=> Trong tâm trí của thằng bé giờ đây chỉ còn sự thù hận, căm ghét. Điều đó đã làm mất đi sự hồn nhiên, đã tổn thương về tinh thần của một đứa trẻ đang trưởng thành.
+ Như một “chú sói con” đang dần đi vào con đường bạo lực giống cha nó.
+ Thằng bé “thông minh và dễ thương hoàn toàn biến thành một đứa trẻ độc ác và mất dạy”.
=> Phác đã vô tình trở thành một nạn nhân của bạo hành gia đình, nghèo đói và thất học. Mai đây, Phác cũng có thể trở thành người đàn ông thứ hai và tương lai của nó cũng sẽ giống như cha nó.
=> Đó chính là vấn đề bức thiết được đặt ra trong tác phẩm: Hãy cứu lấy nhân tính của những con người, đặc biệt là những đứa trẻ đáng thương và tội nghiệp!
- Đánh giá:
+ Nguyễn Minh Châu đã xây dựng nhân vật thằng Phác nhằm đạt ra vấn đề cần giải quyết cho tương lai của đứa trẻ đang có nguy cơ bị hủy hoại.
+ Bên cạnh đó, còn thể hiện tư tưởng nhân đạo được nhà văn gửi gắm: thái độ quan tâm đến con người và niềm tin vào một cuộc sống đổi mới, hạnh phúc hơn cho những người nghèo khổ; mong tìm ra hướng giải quyết để những đứa trẻ như thằng Phác sẽ không rơi vào bi kịch và tự hủy hoại nhân cách như cha nó. Đồng thời, tác giả đã lên tiếng bảo vệ khát vọng được sống trong yêu thương, trong bình yên của trẻ em.
Văn chương chân chính là văn chương vì người, phục vụ người, văn chương ấy: “Ra đời trong những buồn vui của loài người và sẽ ở lại với loài người cho đến ngày tận thế”. Nói như Hoài Thanh trong “Thi nhân Việt Nam”, văn chương ấy phải mang giá trị nhân đạo sâu sắc bởi nhà văn cũng chính là nhà nhân đạo. Những cây bút chân chính bao giờ cũng sáng tác dưới ánh sáng của tình cảm nhân đạo ấy. Thạch Lam từng giãi bày: “Đối với tôi văn chương không phải là một cách đem đến cho người đọc sự thoát li hay sự quên; trái lại văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực mà chúng ta có thể có, để vừa tố cáo và thay đổi một cái thế giới giả dối và tàn ác, vừa làm cho lòng người được thêm trong sạch”. Còn Nam Cao lại đưa ra quan điểm một tác phẩm văn học có giá trị: “Phải vượt lên mọi bờ cõi và giới hạn, nó ca ngợi tình thương, bác ái, sự công bình. Nó làm cho người gần người hơn”. Với truyện ngắn “Chiếc thuyền ngoài xa” Nguyễn Minh Châu đã cho độc giả thấy được cái nhìn hiện thực đa chiều, nhận ra đời sống con người cả ở những sự kiện bề nổi nhưng khuất lấp bề sâu của nó, nhận ra những quy luật tất yếu lẫn những ngẫu nhiên, may rủi đầy bất trắc và khó lường trước cuộc đời.
Hy vọng bài viết trên đây của Học văn chị Hiên sẽ giúp các bạn dễ dàng hơn trong quá trình viết văn và các bạn có thêm tư liệu để nên một bài văn xuất sắc của riêng mình. Để nắm rõ hơn về thông tin tác giả, cùng kiến thức về tác phẩm chương trình Ngữ văn 12 và nhiều thông tin bổ ích khác nữa hãy nhanh sở hữu ngay bộ "Sổ tay văn học" nhé! Xem bản đọc thử Tại đây
Cập nhật thêm những bài viết hay tại các kênh truyền thông của HVCH
Fanpage: Học văn chị Hiên
Youtube: Học văn chị Hiên - Youtube
IG: Học văn chị Hiên
Tiktok: Học văn chị Hiên
Chúc các bạn nhỏ luôn học tốt!
Học văn chị Hiên - Hơn cả một bài văn
Tin liên quan