Mở bài Tràng Giang P2

Ngày 09/11/2018 21:09:54, lượt xem: 3164

Mở bài Tràng Giang P2

Nhà phê bình Hoài Thanh đã từng nhận định: '' Chưa bao giờ người ta thấy xuất hiện cùng một lần một hồn thơ rộng mở như Thế Lữ, mơ màng như Lưu Trọng Lư, hùng tráng như Huy Thông, trong sáng như Nguyễn Nhược Pháp, ảo não như Huy Cận...''.Thật vậy, thơ Huy Cận là sự đan xen giữa nổi sầu vũ trụ của thế nhân với nổi cơ đơn mang tính thời đại của các nhân, nó tạo thành nổi sầu vạn kỷ trong hồn thơ ông.Đó là một tiếng thơ có nét gì đó rất riêng , là sự hòa trộn giữa yếu tố cổ điển và yếu tố hiện đại.Bài thơ '' Tràng Giang''(Huy Cận) là một tác phẩm tiêu cho phong cách nghệ thuật độc đáo ấy.Qua bài thơ mang ''vẻ đẹp cổ điện mà hiện đại'' , Huy Cận đã bộc lộ  cái sầu của một cái tối cô đơn trước thiên nhiên rộng lớn, trong đó thấm đượm tình người , tình đời, lòng yêu nước thầm kín nhưng thật thiết tha.

(Nga Ánh)

Nhà phê bình Hoài Thanh đã từng nhận định: '' Đời chúng ta nằm trong một vòng chữ tôi, mất bề rộng ta đi tìm bề sâu, càng đi sâu ta càng lạnh, ta thoát lên tiên cùng Thế Lữ, ta phiêu lưu trong trường tình của Lưu Trọng Lư, ta điên cuồng với Hàn Mặc Tử, Chế Lan Viên, ta đắm say cùng Xuân Diệu''. Nếu Xuân Diệu gắn liền với đắm say với thiết tha , rạo rực thì nhà thơ Huy Cận lại gắn liền với nổi sầu vận kỷ mênh mang, đa sầu, đa cảm. Bài thơ '' Tràng Giang'' là bài thơ tiêu biểu cho hồn thơ và  tình thơ Huy Cận. Như Voltaire từng nói: ''Thơ là âm nhạc của tâm hồn nhất  là những tâm hồn cao cả, đa cảm''. Và Tràng Giang mang nỗi buồn mênh mang, sâu lắng trong giọng thơ ''vừa cổ điển vừa hiện đại''. Nhà thơ thực sự đã đem đến  một tứ thơ hay giàu cảm xúc và đậm chất Huy Cận.

(Nga Ánh)

Tin liên quan