CẢM NHẬN VỀ ĐOẠN THƠ ĐẦU CỦA BÀI THƠ “TÂY TIẾN” 

Ngày 28/01/2021 08:33:39, lượt xem: 13436

CẢM NHẬN VỀ ĐOẠN THƠ ĐẦU CỦA BÀI THƠ “TÂY TIẾN” 

Quang Dũng là một nhà thơ đa tài, tài năng của ông được thể hiện trong nhiều lĩnh vực như sáng tác thơ, vẽ tranh, soạn nhạc,... Những tác phẩm của Quang Dũng đều thể hiện lên tâm hồn của một con người hào hoa, lãng mạn, đầy trữ tình. Bài thơ “Tây Tiến” là tác phẩm tiêu biểu thể hiện cho phong cách sáng tác thơ ca của ông với hình ảnh những người lính hào hoa nhưng không kém phần lãng mạn. Từ đó, đã có có ý kiến cho rằng: “Đoạn thơ là bức tranh thiên nhiên Tây Bắc hùng vĩ, thơ mộng song cũng đầy dữ dội, khắc nghiệt”. Nhưng ý kiến khác lại khẳng định: “Đoạn thơ vẽ nên bức tượng đài về người chiến sĩ Tây Tiến gian khổ, hi sinh song cũng rất đỗi lãng mạn, hào hoa.” Vậy hãy cùng Học văn chị Hiên tìm hiểu rõ hơn trong bài viết dưới đây nhé!

Đề bài: Về đoạn thơ:

“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!

Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi

Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi

Mường Lát hoa về trong đêm hơi

Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm

Heo hút cồn mây súng ngửi trời

Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống

Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi

Anh bạn dãi dầu không bước nữa

Gục lên súng mũ bỏ quên đời!

Chiều chiều oai linh thác gầm thét

Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người

Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói

Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.”

(Trích Tây Tiến – Quang Dũng – SGK Ngữ Văn 12, tập 1 – Trang 88)

Có ý kiến cho rằng:

Đoạn thơ là bức tranh thiên nhiên Tây Bắc hùng vĩ, thơ mộng song cũng đầy dữ dội, khắc nghiệt. Ý kiến khác lại khẳng định: Đoạn thơ vẽ nên bức tượng đài về người chiến sĩ Tây Tiến gian khổ, hi sinh song cũng rất đỗi lãng mạn, hào hoa.

Từ cảm nhận của mình về đoạn thơ, anh (chị) suy nghĩ như thế nào về hai ý kiến trên.

Bài làm

1. Mở bài

Cố thủ tướng Phạm Văn Đồng đã từng viết: “Thơ là cái nhụy của cuộc sống, nên nhà thơ phải đi hút cho được cái nhụy ấy và phấn đấu làm sao cho cuộc đời của mình cũng có nhụy.” Thật vậy! Cái nhụy sống ấy đã nảy nở trong trái tim của Quang Dũng- Nhà thơ đa tài và rất mực đa tình- đại diện tiêu biểu cho cảm hứng “lãng mạn, anh hùng” của những năm kháng chiến chống Pháp. Để rồi, Quang Dũng viết “Tây Tiến”, dâng hiến cho cuộc đời một bài ca thật đẹp về hình ảnh những anh bộ đội cụ Hồ dù phải đối mặt với những muôn vàn khó khăn, gian khổ nhưng vẫn lạc quan, yêu đời, tin tưởng vào chiến thắng ngày mai. Trong bài thơ này đặc sắc và nổi bật hơn cả là đoạn thơ “Sông Mã… thơm nếp xôi”. Đó là kết tinh những giá trị nổi bật của tác phẩm. Chính vì thế mà có ý kiến cho rằng: “Đoạn thơ là bức tranh thiên nhiên Tây Bắc hùng vĩ, thơ mộng song cũng đầy dữ dội, khắc nghiệt. Ý kiến khác lại khẳng định: Đoạn thơ vẽ nên bức tượng đài về người chiến sĩ Tây Tiến gian khổ, hi sinh song cũng rất đỗi lãng mạn, hào hoa.”

NHỮNG MỞ BÀI CỰC CHẤT VỀ TÁC PHẨM TÂY TIẾN - QUANG DŨNG

2. Thân bài

Tây Tiến của Quang Dũng là một trong số những bài thơ hay nhất về người lính, đoạn thơ được trích là những câu thơ thể hiện những kỉ niệm của một đời chiến binh, những cảm xúc đầu tiên khi rời xa một mảnh đất nơi mình đã từng gắn bó. Đó là những kí ức tươi đẹp, trong trẻo, đằm thắm về thiên nhiên Tây Bắc và về những con người sẵn sàng quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh. Cho dù trên bản đồ không có một địa danh nào được gọi bằng cái tên thân quen như thế nhưng có lẽ mảnh đất này đã khiến cho bao bạn đọc phải ấn tượng bởi những hình ảnh về người lính, về mảnh đất gắn bó với đoàn quân trong những năm kháng chiến. Bài thơ Tây Tiến được sáng tác vào năm 1948 - khi tác giả đi tham dự Đại hội thi đua ở làng Phù Lưu Chanh. Tác giả đã xây dựng thành công hình ảnh của những chàng trai Hà Nội ra đi năm 1947 và nhớ mảnh đất thiêng liêng. Những dòng kỉ niệm mà họ đã gắn bó sẽ mãi trường tồn trong cảm xúc con người Việt Nam hôm nay và mãi về sau. 

 

Đoạn thơ là bức tranh thiên nhiên Tây Bắc hùng vĩ, mênh mông. Lật lại từng trang thơ thấm đẫm những kỉ niệm quân đội của các chiến sĩ ta chợt nhận ra, “Tây Tiến” được bắt đầu bằng một tiếng gọi thiết tha, đầy trìu mến: 

“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!

Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi”

Cả bài thơ không một dấu chấm câu, nỗi nhớ tràn từ câu thơ này sang câu thơ khác, bắt nhịp từ tứ thơ này sang tứ thơ khác. Nỗi nhớ tích tụ, dồn nén bật lên thành tiếng gọi thiết tha “Tây Tiến ơi”- Đó cũng chính là cách mà Quang Dũng mở đầu cho bài thơ của mình. Câu thơ như gọi quá khứ trở về với hiện tại, gọi những người thân yêu, gọi những kỉ niệm của một thời gắn bó. Một nỗi nhớ “chơi vơi” được thể hiện mơ hồ, không định hình, không diễn tả được mang lại một cảm giác rất khó chịu, day dứt và da diết, dường như không thể dứt ra được. Cả chủ thể và đối tượng dường như đã trộn lẫn vào nhau mà đồng hiện trong nỗi nhớ chơi vơi ấy. Nỗi nhớ đã trở thành cội nguồn cảm hứng sáng tạo và làm nên cấu trúc của thi phẩm. Không chỉ nồng nàn nỗi nhớ mà còn cháy bỏng niềm khát khao được thêm một lần nữa sống lại những ngày tháng hào hùng tươi đẹp đã trở thành quá khứ, nhưng không có phép màu kì diệu nào có thể quay ngược thời gian. Có lẽ vì thế mà Quang Dũng đã trở về miền núi rừng bằng con đường hoài niệm, bằng con đường của những giai thoại miền kí ức, đọng lại mãi trong một phần tâm trí nhà thơ, mãi không thể nào phai nhòa. “Tây Tiến” không phải là một bài thơ tình nhưng vẫn nồng nàn thắp lửa trong mỗi lời thơ bởi đó là nỗi nhớ về một miền núi rừng Tây Bắc hùng vĩ, nơi Quang Dũng từng trải qua những tháng ngày hành quân gian khổ mà hào hùng: “Khi ta ở chỉ là nơi đất ở/ Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn”

[TUYỂN TẬP KẾT BÀI HAY] TÂY TIẾN – QUANG DŨNG

Hình ảnh thiên nhiên Tây Bắc hùng vĩ, thơ mộng còn thể hiện qua một không gian sương mờ bao phủ rộng cả vùng Tây Bắc. Không gian cứ mênh mông vô tận trong hình ảnh đêm khuya tưởng chừng như rất lạnh lẽo, nặng nề nhưng lại được tiếp thêm sức mạnh: 

“Sài Khao sương lấp đoàn quân

Mường Lát hoa về trong đêm hơi”

Hai địa danh Sài Khao, Mường Lát, Pha Luông, Mường Hịch, Mai Châu vốn dĩ là những cột mốc không gian địa lý in đẫm kỷ niệm của một thời chiến binh, nay trở thành mốc thời gian lịch sử giúp những người chiến sĩ năm nao nhớ lại những kỉ niệm trong bao chặng đường hành quân vất vả. Những miền đất lạ, miền đất của núi rừng xa xôi của tổ quốc gợi sự hẻo lánh, hoang vu và có cả sự hiểm nguy. Chiến tranh dữ dội ác liệt đã cho người Việt Nam thấu hiểu ý nghĩa thiêng liêng của mỗi tấc đất. Một nhà thơ từng xúc động thốt lên: “Ôi những tên làng, tên núi, tên sông/ Những cái tên đọc lên như muốn khóc”. Bởi được dành lại bằng máu xương và cả sự sống của bao nhiêu người lính trẻ. Sài Khao, Mường Lát là những bản làng Quang Dũng cùng đồng đội đã từng hành quân qua trong những tháng ngày Tây Tiến. Nơi đó nhiều chàng trai phơi phới nhựa sống tuổi thanh xuân đã vĩnh viễn nằm lại xứ núi rừng. Những tên đất, tên làng gắn liền với những năm tháng của tuổi trẻ. Những hy sinh của những binh lính, là những mảnh đất, là nơi máu rỏ tâm hồn ta thấm đất của những đồng đội, là những địa danh giữa mãi tuổi hai mươi của những người lính trẻ Tây Tiến. Những hơi thở nặng nhọc của con người được xóa tan bởi những hình ảnh đẹp, lung linh như trong cõi mộng “hoa về trong đêm hơi”. Không gian được liên tưởng tới chính là địa danh Mường Lát trong những cuộc hành quân đẫm sương đêm, hoa nở giữa rừng thơm ngát. Quang Dũng thực sự tinh tế khi dùng những ngôn từ để miêu tả. Là hoa về chứ không phải hoa nở, là đêm hơi chứ không phải đêm sương, cách dùng từ này khiến người đọc cảm thấy được sự nhẹ nhõm của không gian. Bao nhiêu mệt mỏi từ đó mà tan biến. 

Ý NGHĨA NHAN ĐỀ TÁC PHẨM: TÂY TIẾN - QUANG DŨNG

Sông Mã là cái tên thân thương đầu tiên bật lên trong kí ức. Dòng sông đã đồng hành cùng người lính qua những thăng trầm. Sông Mã đã lặng lẽ trôi trong Châu Mộc chiều sương, đã gầm lên khúc độc hành tiễn đưa người lính về cõi vĩnh hằng. Sông Mã đã khơi nguồn cho dòng thơ, cuồn cuộn dâng sóng trong tâm hồn nhà thơ. Nỗi nhớ chơi vơi về miền núi rừng còn đưa Quang Dũng về với Mường Lát, Sài Khao, nơi có những chặng đường hành quân càng trải dài như vô tận. Những cái tên Việt Lào đã gợi lên sự hoang vu, heo hút của núi rừng biên giới, nơi đó có những miền đất mà lính Tây Tiến là những người đầu tiên đặt chân. 

“Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm

Heo hút cồn mây súng ngửi trời

Ngàn thước lên cao ngàn thước xuống

Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi”

Nỗi nhớ chơi vơi về miền núi rừng khiến  bức tranh Tây Bắc hùng vĩ, chân thực như đang hiện lên trước mắt nhà thơ. Những điệp từ “dốc” trong một câu thơ nhiều thanh trắc đã gợi tả những dốc núi cao trùng điệp như vô tận, nhìn đến hết tầm mắt, nhìn đến tận chân trời vẫn chỉ thấy những vách núi mênh mông, tiếp nối: “Thật là đi đường mới biết gian lao/ Núi cao rồi lại núi cao trập trùng/ Núi cao lên đến tận cùng”. Đoạn thơ ngắn nhưng Quang Dũng dùng rất nhiều từ láy tượng hình. Mỗi từ là một nét chạm khắc rắn rỏi với một mảng màu đậm như đập mạnh vào ấn tượng người đọc. “Khúc khuỷu” tả sự gập ghềnh, gấp khúc, quanh co của đường lên. Tính từ “thăm thẳm” gợi sự bí ẩn vực sâu heo hút của đường xuống rồi “heo hút” lại làm toát lên sự lạnh lẽo, hoang vu của những đỉnh núi chót vót suốt 4 mùa ẩn hiện trong sương. Ba nét chấm phá đã tạo hình những chặng đường hành quân vừa cheo leo viền theo vách núi, vừa quanh co vút ngược như đi lên trời.

Cảm hứng lãng mạn và tinh thần bi tráng trong “Tây Tiến của Quang Dũng

Hình ảnh những người lính trên chặng đường hành quân với những khoảnh khắc tinh nghịch, dí dỏm, đậm chất lính. Đường hành quân dài thăm thẳm muôn trùng, có khoảnh khắc đi lên cao tới mức tưởng như đang đi giữa biển mây. Đây cũng là nguyên cớ có hình ảnh nhân hóa “súng ngửi trời”. Người đọc liên tưởng đến khung cảnh đầu mũi súng chạm vào mây, người lính tinh nghịch dí dỏm liên tưởng tới hình ảnh súng đang chạm tới trời. Bằng tài năng sử dụng ngôn từ của mình, Quang Dũng đã sử dụng các từ láy tượng hình để thể hiện được sự hiểm nguy, hoang vu với những con dốc uốn lượn quanh co, cheo leo xuyên rừng vượt núi. Biết bao nhiêu thử thách khắc nghiệt, gian khổ như muốn quật ngã người lính cách mạng, lại vừa như kích thích họ tiếp tục trên chặng đường chiến đấu, tạo động lực để dẫn tới sự chinh phục. Cảnh núi rừng hiểm trở với dốc lên khúc khuỷu, với hun hút cồn mây, với độ cao thấp đến choáng ngợp của “ngàn thước lên cao ngàn thước xuống”, khiến người đọc như đang còn đứng trên một độ cao chập chững, không trụ vững được như đang chơi một trò chơi bấp bênh. Núi thì cao vời vợi, vực sâu thì sâu thăm thẳm. Thế nhưng sau tất cả những địa hình hiểm trở của núi rừng mênh mông, bạt ngàn nơi đây, người ta vẫn nhìn thấy sự sống của con người khi dừng lại ngắm nhìn những nếp nhà Pha Luông:

“Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi”

Câu thơ toàn thanh bằng vang lên như một tiếng thở phào nhẹ nhõm, lâng lâng. Khi người linh trút bỏ những vất vả, cực nhọc của chặng đường hành quân vượt qua đèo dốc. Trước khi đổ đèo, họ có một khoảnh khắc ngắn ngủi được dừng chân trên núi cao. Đứng giữa những cồn mây heo hút, họ phóng tầm mắt nhìn ra xa và bất chợt thấy nơi thung lũng nhạt nhòa mưa giăng. Có những nếp nhà sàn thấp thoáng sau những tháng ngày hành quân giữa rừng hoang không một bóng người, bản làng Tây Bắc bình yên đã hiện ra dưới những chân núi, đó là nơi những người lính trong đoàn quân mỏi được quây quần bên bếp lửa nồng ấm tình quân dân, được cháy hết mình trong ánh đốm bập bùng của đêm lửa trại. Đó là nét chấm phá mềm mại làm nổi bật sự êm đềm thơ mộng xứ núi rừng, đem lại sự hài hòa cho bức tranh Tây Bắc sau những trùng điệp của đèo dốc núi cao. Đoạn thơ ngắn nhưng đã in đậm dấu ấn hồn thơ của một nghệ sĩ đa tài, mỗi lời thơ đều gây ấn tượng với sự hội tụ tinh hoa của hội họa và âm nhạc.

Hoài niệm về đoàn binh Tây Tiến còn có hình ảnh người lính dẫn chặng đường hành quân vất vả bởi núi cao, vực sâu, mưa sa, sương phủ, không ít người trong số họ đã gục ngã, Quang Dũng không hề giấu giếm hiện thực đau thương ấy, nhà thơ tái hiện lại trong những vần thơ của mình:

“ Anh bạn dãi dầu không bước nữa

  Gục lên súng mũ bỏ quên đời!”

Những người đồng chí, đồng đội của mình sát cánh cùng nhau trong những cuộc hành quân chiến đấu. Dù có đói rét, bệnh tật, thiếu thốn mệt mỏi tới mức kiệt sức thì vẫn đêm nối đêm, ngày nối ngày vẫn gắn bó với nhau. Từ “gục” có phần nặng nề nhưng bị xóa nhòa đi và được cân bằng trở lại, bằng hình ảnh “bỏ quên đời”. Cuộc hành quân chiến đấu không ngừng nghỉ, triền miên, mệt mỏi, luôn đối diện với hiểm nguy rình rập trong một không gian im ắng, nhiều chiều của núi rừng Tây Bắc. Kết cấu đối sánh đan xen giữa thiên nhiên và con người tạo nên một sự đối chiếu thầm lặng để rồi từ đó tôn vinh sức mạnh của con người, dù con người chỉ là nhỏ bé trước một khoảng không gian mênh mông, bao la vô tận, có cả sự hiểm nguy đe dọa từ mọi phía. Tất cả đều cho ta thấy được sức mạnh vượt qua khó khăn của những người lính vất vả đến nhường nào!

 NGHỆ THUẬT TỔ CHỨC CHẤT LIỆU NGÔN TỪ TRONG BÀI THƠ TÂY TIẾN

Bức tranh núi rừng Tây Bắc không chỉ mở ra trong không gian với trùng điệp đèo dốc núi cao mà còn được mở ra trong thời gian vô tận:

“Chiều chiều oai linh thác gầm thét

  Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người”

“Chiều chiều” và “đêm đêm” diễn tả khoảng thời gian tuần hoàn, lặp đi lặp lại. Điều này chứng tỏ thác dữ, núi rừng không phải xuất hiện ngày một ngày hai mà nó có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Nó đe dọa tính mạng của con người trong phút chốc, người lính trong hoàn cảnh phải chống chọi với cả thiên nhiên núi rừng khắc nghiệt đến thế. Cuộc hành quân dài triền miên: “Ngày nắng đốt theo đêm mưa dội/ Mỗi bước đường, mỗi bước hy sinh” (Nguyễn Đình Thi). Giữa rừng chiều âm u, tiếng thác đổ ầm ầm dội vào những vách núi nghe như tiếng con quái vật đang gầm thét trong cơn cuồng nộ. Tiếng oai linh thác gầm thét làm sởn gai ốc của bất kì ai lần đầu tiên nghe những âm thanh quái đản ấy, nhưng sự lặng tờ lúc đêm khuya của núi rừng còn ghê rợn đến lạnh buốt sống lưng hơn cả. Câu “Đêm đêm Mường hịch cọp trêu người” có hai thanh nặng liên tiếp ngay ở giữa câu khiến lời thơ bất chợt trầm lắng gợi tả được sự nín thở, im hơi của muông thú cỏ cây trước uy lực của chúa sơn lâm.. Có những nơi xa ngái, lính Tây Tiến là những người đầu tiên đặt bước chân, đó là nơi chỉ có những loài thú dữ ngự trị. Chỉ với hai câu thơ nhưng Quang Dũng đã tô đậm sự bí ẩn, hiểm nguy của núi rừng biên giới.

Không chỉ nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi, trong đoạn thơ đầu Quang Dũng còn dành những lời thơ nồng nàn da diết nhất cho nỗi nhớ về những đồng đội cũ đã cùng nhà thơ vào sinh ra tử, cùng trải qua những chặng đường hành quân gian khổ: “Gạo hẩm cầm hơi một điếu thuốc cũng chia đôi”, cùng “đêm rét chung chăn thành đôi tri kỷ”. Nỗi nhớ của Quang Dũng đã làm nổi bật cốt cách riêng của người lính Tây Tiến hào hùng và hào hoa. 

NỖI NHỚ TRONG TÂY TIẾN VÀ VIỆT BẮC - HỌC VĂN CHỊ HIÊN

Thế nhưng giữa nơi rừng thiêng nước độc qua con mắt hào hoa lãng mạn của chiến binh Tây Tiến một thời người ta vẫn nhìn thấy được những khung cảnh bình yên, nỗi nhớ chợt ùa về Mai Châu xinh đẹp:

“Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói, 

Mai Châu mùa em thơm nếp xôi”

Hình ảnh gắn với tình quân dân chợt hiện về, đó là khoảnh khắc những bữa ăn của đồng bào chuẩn bị cho cán bộ cách mạng, để rồi sau bao tháng ngày vẫn nhớ lại, vẫn thấy vương vấn những cảm xúc chợt ùa về trong lòng mỗi chiến sĩ. Câu thơ “Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói” là lời cảm thán bỗng thốt lên. Giọng thơ nghẹn ngào như nỗi xúc động rưng rưng dâng lên làm cay khóe mắt. Sau những ngày dài hành quân giữa rừng hoang tới đâu là nhà, ngã đâu là giường, lá lá rừng làm chăn gối, lính Tây Tiến được dừng chân nơi bản làng Mai Châu. Họ quây quần dưới mái nhà sàn, bên bếp lửa bập bùng, hương xôi nếp đầu mùa tỏa ngát. Tình quân dân nồng ấm khiến người lính xúc động trào dâng. Những câu cảm thán bỗng thốt lên không thể kìm nén còn là nỗi xao xuyến trước bóng hình sơn nữ. Lính Tây Tiến là những chàng trai mười tám hai mươi tâm hồn lãng mạn mộng mơ khao khát yêu đương. Vẻ hoang dại mà đằm thắm của những thiếu nữ Mai Châu khiến trái tim họ bồi hồi, lệch nhịp. Năm tháng trôi qua, kỉ niệm về bản làng Mai Châu vẫn đọng mãi trong kí ức, Quang Dũng trìu mến gọi là “mùa em”. Mùi nếp xôi của Mai Châu không chỉ lưu hương trong thơ Quang Dũng mà rất nhiều năm sai vẫn còn nồng nàn trong nỗi nhớ của Chế Lan Viên: 

“Anh nắm tay em cuối mùa chiến dịch 

Vắt xôi nuôi quân em giấu giữa rừng 

Đất Tây Bắc tháng ngày không có lịch

Bữa xôi đầu còn nhớ tỏa mùi hương”

Với những kỉ niệm về binh đoàn Tây Tiến rất khó mờ phai trong tâm trí, gây ấn tượng cho người đọc bởi sự hào hùng rất đỗi tài hoa, qua hàng loạt những hình ảnh trái ngược mà hài hòa bổ sung cho nhau, Quang Dũng đã làm sống dậy hình ảnh đoàn quân Tây Tiến, rừng núi Tây Tiến trong nỗi nhớ thật chơi vơi về Tây Tiến. Những chuỗi kỉ niệm thiên nhiên và con người dường như đã tạo nên một bức tranh đẹp đầy ắp kỉ niệm với tình cảm đồng chí giữa các người lính gắn bó với nhau trong một chặng đường dài chiến đấu gian khổ. Những sáng tạo nghệ thuật của Quang Dũng đã tạo nên một bức tranh thiên nhiên Tây Bắc hùng vĩ, thơ mộng và hình ảnh của những người lính với ý chí và sức mạnh vượt lên bản thân, vượt qua mọi sự khó khăn, gian khổ, hiểm nguy để mang vinh quang về cho Tổ quốc. 

3. Kết bài

Thời gian trôi đi, chỉ còn tình yêu và nỗi nhớ thương ở lại. Bài thơ “Tây Tiến” của nhà thơ Quang Dũng đã hoàn thành trọn vẹn sứ mệnh của mình, để lại biết bao những xúc cảm bâng khuâng trong lòng độc giả. Lịch sử có thể ngày càng lùi xa, nhưng những năm tháng “bom rơi đạn nổ” với sự dũng cảm, can trường của người lính sẽ còn mãi nơi đây, trong trái tim của biết bao nhiêu thế hệ sau này. Xin được mượn lời thơ của nhà thơ Giang Nam để thay lời kết cho bài viết. Có phải chính những vần thơ đã thêm một lần nữa giúp khẳng định ý nghĩa của “Tây Tiến” trong lòng độc giả

“ Tây Tiến biên cương mờ khói lửa

Quân đi lớp lớp động cây rừng 

Và bài thơ ấy con người ấy 

Vẫn sống muôn đời với núi sông”. 

Hy vọng bài viết trên đây của Học văn chị Hiên sẽ giúp các bạn hiểu rõ hơn về đoạn thơ đầu bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng và các bạn có thêm tư liệu để nên một bài văn xuất sắc của riêng mình. Để nắm rõ hơn về thông tin tác giả, cùng kiến thức về tác phẩm chương trình Ngữ văn 12 và nhiều thông tin bổ ích khác nữa hãy nhanh sở hữu ngay bộ "Sổ tay văn học" nhé! Xem bản đọc thử  Tại đây

Cập nhật thêm những bài viết hay tại các kênh truyền thông của HVCH

Fanpage: Học văn chị Hiên

Youtube: Học văn chị Hiên - Youtube 

IG: Học văn chị Hiên

Tiktok: Học văn chị Hiên

Chúc các bạn nhỏ luôn học tốt!

Học văn chị Hiên - Hơn cả một bài văn



 

 

 

Tin liên quan