Viết cho những năm tháng đã đi qua

Ngày 09/11/2018 18:16:39, lượt xem: 2748

VIẾT CHO NHỮNG NĂM THÁNG ĐÃ ĐI QUA

Vội vàng kéo nắng về sau cơn mưa dông bão bùng ngoài kia, chợt thấy lòng mình bình yên đến lạ. Đó là cảm giác thêm một lần nữa được tìm về với những thổn thức của quá khứ, một lần trong những lần hiếm hoi nhìn lại mà không thấy mình đau đớn. Thời gian đúng là thứ thuốc thần dược diệu kỳ , hô biến mọi cảm xúc bất phân trên đời trở về với lặng yên. Sau cùng, năm tháng cứ đi qua, ta lại tự thấy bản thân mạnh mẽ với chính mình. Có những thứ rớt rơi, không muốn lượm nhặt lại, có những thứ bước ngang qua đời, nhất định hoài với không cho đi. Tự thấy bản thân mình thật nực cười...

Có những năm tháng đã đi qua...

Đó là những tháng năm thời gian vút bay nhanh như cơn gió qua khung cửa sổ trước nhà. Có chút bối rối, chút vương vấn, chút ngỡ ngàng đáng yêu, là khi ánh mắt ai kia vô tình chạm ánh mắt của người còn lại. Là những ngày đạp xe tới trường trên con đường quen thuộc, chỉ mong gặp nhau, được nhìn thấy nhau, nói với nhau vài 3 câu thật buồn cười, để bắt đầu một ngày mới với tâm trạng hào hứng và vui vẻ nhất.

Đó là những ngày trên lớp, chiếc điện thoại di động đời cũ nằm gọn gàng trong ngăn bàn nhỏ. Mắt vẫn ngước nhìn. tay vẫn lách tách những tin nhắn gửi tới cho ai kia. Rồi đến khi bắt gặp ánh mắt không mấy thân thiện của thầy cô. Lại nhẹ nhàng, tỉ mỉ bỏ tay ra khỏi chiếc điện thoại. Chăm chú lắng nghe bài... có một tiếng thở phào nho nhỏ. Khẽ khàng tới nỗi, ít ai có thể nhìn ra.

Đó là những ngày, cũng tập tành vài buổi hẹn hò vui chơi. Chọn cho nhau vài địa điểm trên phố nhỏ, không ồn ào, chọn một góc bình yên để kể cho nhau nghe những câu chuyện trên trường, trên lớp, những câu chuyện bạn bè đã trôi qua lâu mà chưa bao giờ cũ. Thủ thỉ vào tai nhau những nụ cười nho nhỏ, ấy vậy, mà tuyệt nhiên không có bất kỳ một cái nắm tay nào được trao đi. Thủa ấy hồn nhiên và trong sáng diệu kỳ, rồi để đến mai sau này, dẫu có đi đâu, làm gì, cũng không thể quên đi.

Đó là những ngày, ta có những nỗi buồn thật đẹp. Nỗi buồn từ sự chia xa, nỗi buồn đẩy ta vào những khoảng trống vụn vỡ mà níu mãi, níu mãi cũng không thể bứt mình ra khỏi. Ta đã có những đêm buồn không ngủ. những đêm sống trong sợ hãi, bế tắc, tuyệt vọng. Chỉ mong muốn có một dòng tin nhắn thân quen quay trở về... mà tất cả những hy vọng ta gửi gắm chỉ nhận lại là sự thất vọng muôn phần.

Đó là những ngày, ta mỉm cười khi ngước nhìn trời xanh. Sau bão giông cuộc đời ta chợt nhận ra mình hoàn toàn có thể mạnh mẽ để bước qua mọi trở ngại cuộc đời. Và tình yêu, đến một ngày sẽ quay trở lại, sưởi ấm tâm hồn và trái tim ta như cách mà ta đang yêu cuộc sống của mình bây giờ. Cứ mãi hoài niệm, ấp ôm những niềm thương. Ta thấy tâm hồn mình bây giờ bình yên đến lạ. Chẳng phải là cảm giác có những ngày đến cô đơn cũng bỏ ta đi, mà đó là cảm giác của hạnh phúc, của hy vọng, của niềm tin, của thời thanh xuân ta đang sống và yêu hết lòng mình.

Và... có những tháng ngày hiện tại...

Mỗi sáng thức giấc, lại mỉm cười, thấy cuộc đời này sao đáng yêu đến vậy. Ta còn nợ thanh xuân của ta những chuyến đi dài vô tận, nợ những cung đường ta chưa tới một lần sẽ đi qua. Nợ khoảng trời xanh những ánh nhìn trìu mến yêu thương và... ta nợ người... món nợ ta xin nguyện dùng cuộc đời này để trả.

Mỗi buổi tối cuối tuần, ta chọn cho mình những góc riêng tư. Lạch cạch gõ vài dòng không điều gì ra điều gì cả, rồi tự thưởng cho mình món đồ uống ưa thích, góc nhìn thành phố ưa thích. Tất cả đều rất đỗi quen thuộc, nhưng mỗi lần ghé lại lại là những cảm xúc rất khác. Vậy mới nói, thanh xuân này, sẽ có những con đường ta đi qua bao lần, nhưng mỗi lần con đường ấy lại đưa ta đến những khoảng trời khác nhau.

Thanh xuân của chúng ta là những ngày đang bước qua vội vã. Ta cũng đang gồng mình để chạy theo kịp, gồng mình để bứt phá xa hơn. Mỗi người trong cuộc đời này, đều tự nhiên mà ấp ôm cho bản thân những ước mơ nhỏ bé. Sẽ có nhiều lúc, thời gian xô ta ngã một cách thản nhiên và tàn nhẫn vô cùng. Những lúc như thế, chớ để nước mắt yếu mềm cứ thế tuôn rơi, hãy dằn lòng mình, níu lấy một bàn tay tin tưởng, để trải lòng, để mạnh mẽ đi qua cơn giông tố cuộc đời.

Và ngày hôm nay đây, chớ nên tiếc nuối vì những điều còn dang dở. Bởi cuộc đời này đâu có mấy ai cảm thấy mình vẹn toàn. Cho những điều qua, hãy nhìn bằng ánh mắt yêu thương và trìu mến, để thanh xuân này, ta thấy đó và sống trọn vẹn hơn. Sẽ có những đổi thay, sẽ có những muộn phiền vương vấn, có những tâm hồn hoang hoải đi lạc về miền trời xa xôi. Chỉ xin nhớ một điều, hãy sống thật vẹn tròn với nơi ta thuộc về.

Những năm tháng đi qua

Là khoảng thời gian ta nhìn về vô tận

Khoảng thời gian đôi mắt nhìn chân thật

Thấy nụ cười chỉ khe khẽ quay đi

 

Những năm tháng đi qua

Ta chìm đắm trong bao khúc tình si

Ghi lại bao điều cảm xúc ta tỉ mỉ

Nhiều người nói sao cứ hoài ấu trĩ

Đã qua rồi, đôi tay nên buông thôi

 

Những năm tháng đi qua

Ta ngập ngừng nhìn thời gian trôi

Có ánh mắt kia vẫn hướng về rất khẽ

Trái tim bỗng rung lên nhè nhẹ

Cám ơn người những giây phút chở che

 

Những năm tháng đi qua

Ta tự lòng mình học cách lắng nghe

Ngắm trời xanh và mỉm cười thật nhẹ

Cám ơn người đã đến bên tôi nhé

Cho thanh xuân này những giây phút yên vui

Tôi còn nợ người - bao cảm xúc đây thôi...

Hà Nội 7/10/2016

Tin liên quan