XUÂN QUỲNH - EM GIỮ CHO MÌNH BAO TRĂN TRỞ, ÂU LO...

Ngày 06/02/2020 09:45:45, lượt xem: 2393

XUÂN QUỲNH - EM GIỮ CHO MÌNH BAO TRĂN TRỞ, ÂU LO...

Tôi vẫn thường băn khoăn tự hỏi, tại sao sống giữa một không gian tình yêu đầy đến vậy, Xuân Quỳnh vẫn lo âu? Có phải vì trái tim của chị đã từng đi qua những đổ vỡ trong chuyện tình cảm của mình, nên bất cứ cái gì trong suy nghĩ cũng chỉ mỏng manh chừng ấy. Thế nên nhà văn Lê Minh Khuê mới nói, có rất nhiều những âu lo, trăn trở chất chứa trong những vần thơ "của Quỳnh".

Những lo âu về sự mỏng manh của tình yêu không chỉ xuất hiện 1 lần, mà trở đi trở lại trong lòng chị nhiều tới vậy. Trong thi phẩm "Sóng", Xuân Quỳnh có viết:

"Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa"

Đây không phải là lần đầu tiên Xuân Quỳnh viết ra những lắng lo trong trái tim của mình. Trong từng vần thơ chắt chiu hạnh phúc, vẫn có những giọt mong manh trôi nhẹ qua kẽ tay:

"Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi" (Nói cùng anh)

"Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,
Ai biết lòng anh có đổi thay?" (Hoa cỏ may)

"Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em" (Thơ tình cuối mùa thu)

Tình yêu là cội nguồn cho sự sống của một người nghệ sĩ đã từ bỏ ánh sáng của ánh đèn sân khấu, đến với sự nghiệp cầm bút viết thơ. Thơ Xuân Quỳnh là tâm hồn của một người phụ nữ khát sống và khát yêu vô cùng. Thế mà trong những rạo rực của tình yêu như vậy, người ta vẫn dễ dàng nhìn ra những lắng lo hết sức đời thường.

Xuân Quỳnh sợ dòng thời gian trôi chảy, sự thanh xuân của mình qua đi, sợ sự già nua của tuổi tác và sợ thiếu tình yêu từ đối phương. Xuân Quỳnh sợ người đàn ông của mình sẽ có người con gái khác bên cạnh, nhan sắc và tài năng của họ có thể hơn mình,...Những nỗi sợ mơ hồ, nhiều người bảo đó là những nỗi sợ nhỏ nhen xuất phát từ 1 trái tim ghen tuông, ích kỷ, nhưng tôi lại thấy đó là những niềm lo âu rất "đàn bà".

Những đổ vỡ trong tình yêu được chọn là lý do đầu tiên cho bao lắng lo, trăn trở đó nhưng nếu nhìn theo 1 góc cạnh khác, có lẽ bởi tình yêu của Xuân Quỳnh dành cho đối phương quá nhiều nên sinh ra cảm xúc thường trực như vậy. Không thể phủ nhận, giữa một hồn thơ tươi tắn, hồn nhiên, gần gũi, giản dị như thơ chị, ta vẫn nhìn thấy những xúc cảm lắng lo thường trực bên người.

Khi phân tích thơ Xuân Quỳnh, đừng quên đi những đặc trưng riêng trong thơ chị. Là tình yêu, là giản dị, là suy tư, là hồn nhiên nhưng cũng là những niềm âu lo đáng quý. Những vần thơ ấy kết tinh, trở thành tiếng lòng của biết bao người phụ nữ.
Giữa những mỏng manh, lo âu, trăn trở, chiếc thuyền tình của chị đã cập bến tình yêu. Khi Lưu Quang Vũ nói rằng: “Anh thì mãi mãi vẫn thế: vẫn là anh của em với tất cả những nhược điểm và ưu điểm mà anh có, nhưng sẽ mãi mãi yêu thương em, hơn cả những ngày qua cộng lại.” có lẽ những nỗi âu lo thường trực của Xuân Quỳnh đã vơi đi nhiều lắm! Nhưng ở một phía khác, với trái tim bé bỏng của mình, tôi lại nghĩ, trước những lời tình yêu ngọt ngào như vậy, rất nhiều khoảnh khắc sẽ khiến trái tim đầy những lo âu hơn. Mà thôi, nghĩ làm gì nhiều, dù gì thì Xuân Quỳnh và Lưu Quang Vũ đã trọn vẹn trong nhau cả cuộc đời rồi!

Tài liệu ôn thi ngữ văn THPT Quốc Gia - Học văn chị Hiên

Tin liên quan