THƠ VỀ ANH CHÍ - Minh Hiên (Dựa trên tác phẩm "Chí Phèo)

Ngày 18/11/2019 18:08:00, lượt xem: 2762

THƠ VỀ ANH CHÍ - Minh Hiên
(Dựa trên tác phẩm "Chí Phèo)

Tôi kể ngày xưa chuyện Chí Phèo
Lò gạch bỏ hoang Chí gieo neo
Anh thả ống lươn nhìn thương vậy
Đem về cho bà góa mù nuôi.

Từ đó qua tay biết bao người
Tuổi thơ cơ cực chẳng khôn nguôi
Lớn lên làm việc cho ông Lý
Trước đó ở đợ giữa bao nhà.

Mười tám Chí khỏe mạnh, thật thà
Bảo gì làm đấy ngại gì xa
Công việc nhà nông đầy vất vả
Anh Chí vẫn vui cười: "khà khà".

Ngày ấy ông Lý có bà ba
Vừa xinh vừa trẻ vừa trăng hoa
Bao lần gọi Chí lên đấm bóp
Chí sợ run người, chẳng thiết tha.

Thế rồi một ngày: "Thôi chết cha"
Ông Lý bắt sống giữa gian nhà
"Thằng Chí mày dám làm gì mợ
Phen này mọt gông rồi con ơi!"

Chí sợ, Chí run chẳng lên lời
Phiên tòa xử án như trò chơi
Chí bị đầy vào nhà tù thép
7, 8 năm ròng chẳng nghe tin.

Rồi một ngày nọ làng Vũ Đại
Thấy một thằng về mặt ngáo ngơ
Xăm trổ đấy mình trông gớm ghiếc
"Hóa ra anh Chí thật không ngờ!"

Chí không là Chí của ngày xưa
Giờ ăn, rạch mặt, phá cho vừa
Chí sống trên máu và nước mắt
Của người dân nghèo Vũ Đại xưa.

Hắn làm mọi thứ trong cơn say
Hết tiền đến đòi Bá Kiến ngay
Cầm chai sành lên rồi ăn vạ
Mấy đồng sẽ về ngay tay ta.

Năm tháng cứ thế vẫn trôi qua
Người nhìn thấy Chí đều lảng tránh
Cái thằng Chí ấy - con quỷ dữ
Của làng Vũ Đại này đấy nha!

Anh Chí của ngày xưa chết rồi
Tuổi đôi mươi đẹp thế anh ơi
Bao nhiêu ước vọng về mái ấm
Chẳng còn, chẳng biết, chẳng thiết tha.

Thế mà, điều không ngờ lại tới
Đêm tự tình ngay bên vườn chuối
Khiến cho lòng anh Chí si mê
Gặp một người muốn lấy làm "thê"

Thị Nở đến như một đóa hoa
Tỏa ra tình yêu đẹp lạ kỳ
5 ngày ngắn ngủi bên nhau thế
Hương cháo hành vẫn còn ở nơi đây.

Sống trong tình đẹp ngất ngây
Chí rất muốn trở về lương thiện
Xây lên những giấc mơ giản dị
Như ngày còn mười tám đôi mươi

Nhưng anh Chí ơi, không được nữa rồi
Thị Nở không chấp nhận anh được nữa
Mụ dở hơi, khùng điên một nửa
Bỏ anh đi giữa tuyệt vọng, cô đơn.

Anh đã oán hờn, anh chẳng sợ
Dẫu nước mắt còn nhoèn mi lần nữa
Cơn say đẩy anh vào những niềm đau chất chứa
Vác dao lên, đi trả nợ tình yêu

Giữa trưa nắng, cái bóng liêu xiêu
Chí vác dao đi tìm Thị Nở
Nhưng con đường tội ác lại dẫn mở
Đưa Chí tới nhà Bá Kiến lôi thôi.

"Anh đòi gì, anh Chí, trời ơi!
Đang giữa trưa tôi còn đang ngủ
Sao anh phiền thế không biết nữa
Cầm tiền rồi đi ngay luôn đi."

Chí vứt tiền chẳng ngần ngại nghĩ suy
“Tao không cần tiền, tao cần lương thiện
Tao cần lương thiện ai cho tao lương thiện
Chỉ còn 1 cách, cách này, biết không?”

Nói dứt lời, Chí lao đến rất nhanh
Đâm tới tấp vào người Bá Kiến
Thôi xong rồi, đã ngừng cuộc chiến
Chí cũng chết trên vũng máu của mình.

Anh Chí bây giờ đã dứt tình
Còn gì đâu anh, anh đi vội thế
Có phải vì cuộc đời đầy đau khổ
Nên sống làm chi, giải thoát cho rồi.

Câu chuyện của anh – câu chuyện của bao người
Bị nhà tù thực dân tha hóa
Bị chế độ đè nén về bao ngả
Biết đi lối nào để được làm người đây.

Ước vọng của anh, nhỏ bé, thơ ngây
Không cần gì nhiều, sống như 1 người bình lặng
Những đau lòng thay ước mong nhỏ nhất
Cũng chẳng còn gì, còn gì đâu?

Anh Chí đi rồi, giải thoát những đớn đau
Hình ảnh của anh vẫn còn ở lại
Trên trang sách mà Nam Cao viết mãi
Cuộc đời anh, ấn tượng khôn nguôi.

Tình yêu của anh, ước vọng của anh
Sẽ còn mãi trong trái tim đọc giả
Yêu thương anh, cảm thông anh nhiều quá
Thấy văn học diệu kỳ như một giấc mơ xa.

Vài dòng về Chí Phèo trong trí nhớ của ta!

Tin liên quan