Đôi điều nhỏ nhặt trong Văn chương - cái nhìn rất khác TỪ TÁC PHẨM “VỢ CHỒNG A PHỦ” - TÔ HOÀI

Ngày 07/05/2020 11:57:30, lượt xem: 2022

Đôi điều nhỏ nhặt trong Văn chương - cái nhìn rất khác TỪ TÁC PHẨM “VỢ CHỒNG A PHỦ” - TÔ HOÀI


“Sức sống tiềm tàng, Mị…”
Vào một ngày cuối năm 1967, Xuân Quỳnh – nữ sĩ tiêu biểu trong nền văn học Việt Nam có nhắn nhủ tới những bạn đọc:
“Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể”
🍂Không biết đã bao nhiêu lần chị dùng hai câu thơ này để nói với các em về sự chủ động trong tình yêu rồi nhỉ? Thôi thì, chị sẽ chẳng dại gì mà nói về sóng, về biển, về đại dương cho dài dòng, chị chỉ muốn nhắc nhớ cho các bạn một thông điệp thôi, đó là người phụ nữ dám buông bỏ những tình yêu nhỏ hẹp, tầm thường để quyết tâm theo đuổi tình yêu đích thực trong cuộc đời mình, hay nói các khác là nhất định sống vì hạnh phúc của mình.
🌼Chúng mình vẫn đang còn trẻ, rồi thì câu chuyện sống vì gia đình nhỏ, sống vì những đứa trẻ sau vài năm nữa chị em mình nói với nhau có được không? Chị đang muốn chia sẻ với các bạn về câu chuyện làm thế nào để được sống hạnh phúc mỗi ngày. Lại chợt nhớ tới câu chuyện ngày xưa Tô Hoài viết về Mị. Hay nhỉ? Tác giả này đã từng là cả một khoảng trời ký ức xanh thăm thẳm của chị đấy các em ạ! Có cuốn truyện cũ trên tay, ngày nào lúc đi câu cá, lúc đi thả diều cũng mặc kệ bạn bè, ngồi đó đọc, rồi tối về tưởng tượng biết bao nhiêu thứ khác nhau, đủ thứ những câu chuyện thú vị giữa cuộc sống như câu chuyện cổ tích này. Rồi có bận bắt được một chú dế nhỏ, cầm trên tay trò chuyện như người bạn hiền. Thế nhưng, câu chuyện chị muốn chia sẻ cùng các bạn lại là về cô Mị cơ.
🍀Bây giờ, giới trẻ nhất là các bạn nữa vẫn cứ hay dùng từ “Mị” này giống như một cách xưng hô đầy thân thuộc, nhưng lại không biết nó bắt nguồn từ đâu, vậy thì ngày hôm nay đây, chị mạn phép dắt các bạn ngược đường lên miền núi cao Tây Bắc, để làm quen với nhân vật này nhé!
Một cô gái đã từng rất yêu cuộc sống của mình, nhưng vì chữ hiếu mà bỏ tất cả hạnh phúc cá nhân sang một bên. Sau đó muốn tìm đến cái chết để tự giải thoát cho chính mình, nhưng rồi lại tự chôn vùi mình trong kiếp sống lầm lũi “như con rùa” nuôi trong xó cửa.
🍁Thế nhưng, tôi vẫn luôn tin rằng điều mong mỏi lớn nhất được sống đúng với hạnh phúc của mình là những điều sâu thẳm bên trong tâm hồn nhưng sẽ không bao giờ mất đi. Dẫu phải trải qua nhiều sự khắc nghiệt thế nào, cây mầm xanh tươi ấy nhất định sẽ bung nở khi cơn mưa đến.
Chị gọi “Vợ chồng A Phủ” là hành trình giải thoát, gọi đây là câu chuyện cho chúng ta nhìn thấy sức sống diệu kỳ của con người trước bao nhiêu những áp chế: cường quyền, bạo quyền và thần quyền. Mọi áp chế có thể làm con người ta mất ý chí phản kháng nhưng không làm con người ta mất đi lòng ham sống. Mị chủ động, quyết liệt theo đuổi sự sống, bám riết lấy sự sống và coi đó là niềm tin để mình làm những hành động không ngờ.
💙Các bạn nhỏ này, sau này, à không, từ bây giờ, các em cũng thế nhé! Hãy sống thật mạnh mẽ như cỏ dại chứ đừng bao giờ cho phép bản thân mình được gục ngã trước bão giông. Sau những điều các em phải trải qua trong cuộc đời này, chắc chắn các em sẽ trưởng thành hơn rất nhiều và quan trọng nhất, là các em nhất định sẽ thành công trong chuyến hành trình tìm kiếm tình yêu đích thực của mình. Nói như cách của Xuân Quỳnh là “Con nào chẳng tới bờ/ Dù muôn vời cách trở” phải không?
-------------------
Học văn chị Hiên - Hơn cả một bài văn🌿
#NhungdieunhonhattrongVanchuong
#Đunggucngatruocbaogiong

Tin liên quan