BÀI VĂN NLXH ĐƯỢC GỢI MỞ TỪ LỜI PHÁT BIỂU CỦA CHỦ TỊCH NƯỚC LƯƠNG CƯỜNG

Ngày 03/11/2025 17:28:30, lượt xem: 61

 

ĐỌC THÊM: SĂN 8+ VĂN - SÁCH ÔN THI TỐT NGHIỆP THPT

Đề bài: Sáng 25/10, tại Hà Nội, Chủ tịch nước Lương Cường đã chủ trì và phát biểu tại phiên khai mạc Lễ mở ký Công ước Liên Hợp Quốc về chống tội phạm mạng. Ông nói: “Ngày nay, khi thế giới được kết nối bằng hàng tỉ đường truyền, niềm tin vẫn là tín hiệu không dây mạnh mẽ nhất gắn kết chúng ta...”

Hãy viết một bài văn nghị luận bày tỏ suy nghĩ của bản thân về câu nói trên.

                                                                   Bài làm:

           Giữa kỉ nguyên mà thế giới tưởng như “phẳng” tuyệt đối, khi mọi thông tin chỉ cần một cái chạm màn hình là đã vượt qua ngàn dặm không gian, con người lại bất ngờ đối diện một nghịch lý đau lòng: càng được kết nối nhiều, ta lại càng lạc lõng. Những sợi cáp quang chạy ngoằn ngoèo dưới đáy biển, những tín hiệu điện tử truyền đi trong tích tắc dường như không đủ để nối những tâm hồn đang chông chênh trong hoài nghi. Trong một thời đại mà mọi giá trị đều có thể bị nhân bản, giả lập và thao túng, thì niềm tin trở thành nền tảng duy nhất giúp con người không rơi vào trạng thái phân rã của tinh thần. Trong bài phát biểu ở phiên khai mạc Lễ mở ký Công ước Liên Hợp Quốc về chống tội phạm mạng, Chủ tịch nước Lương Cường cũng từng nói: “Ngày nay, khi thế giới được kết nối bằng hàng tỉ đường truyền, niềm tin vẫn là tín hiệu không dây mạnh mẽ nhất gắn kết chúng ta...” - như một lời khẳng định lại quan niệm ấy.

           “Niềm tin”, nói một cách đơn giản, chính là năng lượng giữ con người đứng vững giữa những biến động của đời sống. Nhưng nói một cách sâu xa hơn, đó là thứ “trục xoay” nội tại của mọi nền văn minh. Có thể nói, niềm tin là “hệ thống miễn dịch” của xã hội. Niềm tin là sự tin tưởng vào một điều gì đó, có thể là bản thân, người khác, vào lý tưởng, hoặc một tương lai tốt đẹp hơn. Câu nói của Chủ tịch nước Lương Cường không chỉ là một lời nhắc nhở về giá trị tinh thần trong kỷ nguyên số, mà còn nhắc nhở chúng ta nhìn nhận giá trị của niềm tin, để rồi có cách hành động đúng đắn hơn.

           Chưa bao giờ nhân loại cần đến niềm tin như lúc này. Bởi chưa bao giờ thế giới lại mong manh đến thế. Trong thời đại của trí tuệ nhân tạo, deepfake và tin giả, khi mọi hình ảnh đều có thể được tạo ra, mọi lời nói đều có thể bị cắt ghép, và mọi “sự thật” đều có thể bị lập trình lại chỉ bằng vài cú nhấp chuột, con người bỗng rơi vào một mê cung của thông tin, nơi ánh sáng và bóng tối lẫn lộn, nơi đúng - sai, thật - giả khó lòng phân định. Cơn lốc dữ liệu quét qua mỗi ngày khiến tâm trí con người trở nên mỏi mệt. Chúng ta nhìn thấy quá nhiều, nghe thấy quá nhiều nhưng lại chẳng biết đâu là điều có thể nương tựa. Sự thật bị xói mòn, còn hoài nghi trở thành thói quen. Và chính trong khoảnh khắc ấy, niềm tin không còn là một lựa chọn cảm tính, mà trở thành một điều quan trọng trong cuộc sống con người.

           Theo bài báo trên VnExpress, cô gái trẻ Kiều Trang đã mang hơn 30 triệu đồng đến Bệnh viện Nhi Trung ương để thanh toán viện phí cho những đứa trẻ không quen biết, rồi lặng lẽ rời đi. Giữa một xã hội mà con người dễ nghi ngờ lẫn nhau, hành động ấy như một minh chứng sống động cho sức mạnh của “tín hiệu không dây” mang tên niềm tin. Cô tin rằng lòng tốt không cần điều kiện, và niềm tin ấy đã lan tỏa, khiến nhiều người khác cùng chung tay đóng góp, giúp đỡ bệnh nhi nghèo. Câu chuyện giản dị ấy chứng minh rằng thứ kết nối sâu nhất giữa con người nằm ở lòng tin. Có lẽ, nhân loại vẫn còn những sợi dây vô hình nhưng bền chặt gắn kết trái tim với trái tim. Ta có thể thấy, niềm tin giúp ta sống một cách có ý nghĩa.

           Quan trọng hơn, con người cần niềm tin bởi đó là nền móng giữ họ khỏi sụp đổ giữa cơn bão bất định của thời đại. Không có niềm tin, trí tuệ sẽ có thể bị hoài nghi, đạo đức có thể mất phương hướng, còn cảm xúc sẽ hóa thành hoang mang. Niềm tin giúp con người bước đi dù phía trước là sương mù, dấn thân dù chưa nhìn thấy đích đến. Bởi chỉ khi tin, ta mới dám sống; chỉ khi tin, ta mới dám yêu, dám hi vọng và dám bắt đầu lại. Tin vào cái thiện, tin vào con người, tin vào tương lai, ấy chính là hành động khiến con người thấu cảm với nhau hơn. Đó là lý do vì sao, câu nói của Chủ tịch nước Lương Cường không chỉ mang ý nghĩa chính trị, mà còn là một triết lý nhân văn sâu sắc: trong kỉ nguyên của dữ liệu, niềm tin là tín hiệu không thể bị mã hóa. Nó vượt qua mọi biên giới quốc gia, vượt qua cả giới hạn của ngôn ngữ. Niềm tin là ngôn ngữ chung của nhân loại. Nó là nền tảng để các quốc gia hợp tác, để cộng đồng cùng tồn tại, để mỗi con người cảm thấy an toàn trong thế giới đang biến đổi không ngừng này.

           Thế nhưng, nói đến niềm tin trong thời đại số là nói đến một nghịch lý cay đắng: chúng ta có hàng tỉ kết nối, nhưng lại thiếu sự gắn bó. Một nút like không thể thay thế một ánh nhìn tin cậy. Một biểu tượng trái tim không thể bù đắp sự ấm áp của lòng tin. Mạng lưới công nghệ vươn tới khắp nơi, nhưng nhiều khi, lòng người vẫn co rút lại. Và khi không có niềm tin, kết nối chỉ là sợi dây mong manh, sẵn sàng đứt gãy. Ở một phương diện khác, niềm tin không phải là thứ dễ dàng có được. Niềm tin không sinh ra từ lời hứa suông, mà được gây dựng từ hành động, từ sự minh bạch và từ lòng chính trực. Khi người ta nói “hãy tin”, điều ấy chỉ có ý nghĩa nếu trước đó họ đã sống xứng đáng với niềm tin ấy. Bởi một khi niềm tin bị phản bội, không có thứ công nghệ nào trên đời có thể vá lại vết nứt trong lòng người. Niềm tin một khi mất đi sẽ để lại một khoảng trống đủ sâu để nuốt chửng mọi giá trị khác.

           Chính vì vậy, niềm tin cần được bảo vệ, nuôi dưỡng. Người trẻ ngày nay, giữa vô vàn cám dỗ và khủng hoảng niềm tin, càng cần học cách tin, nhưng là niềm tin có chọn lọc: tin vào khoa học, vào nhân tính, vào giá trị thật của lao động, vào những điều bền vững. Bởi một khi ta tin vào những giá trị giả, ta sẽ đánh mất khả năng tin vào điều thật, đó mới là thảm họa tinh thần lớn nhất. Bản thân tôi cũng từng có lúc nghi ngờ những giá trị tốt đẹp, khi chứng kiến sự giả dối hay ích kỷ len lỏi trong đời sống. Nhưng rồi, chỉ một hành động tử tế nhỏ như một người lạ giúp đỡ giữa đường, một lời động viên giữa lúc tưởng chừng gục ngã lại khiến tôi hiểu rằng, niềm tin chưa bao giờ mất đi, nó chỉ đang chờ được khơi dậy. Và có lẽ, cách tốt nhất để bảo vệ niềm tin là bắt đầu từ chính mình: sống trung thực, chân thành.

           Có thể nhiều người cho rằng niềm tin là thứ xa xỉ trong một thế giới đầy rẫy lừa dối. Nhưng cũng chính trong những thời khắc như thế, niềm tin lại tỏa sáng nhất. Bởi tin khi dễ tin là điều bình thường; nhưng tin khi mọi thứ xung quanh khiến ta muốn buông bỏ, đó mới là bản lĩnh. Con người chưa bao giờ là sinh vật hoàn hảo, nhưng chính khả năng tin tưởng và được tin tưởng mới khiến ta khác với cỗ máy vô cảm. Khi niềm tin còn, thế giới vẫn còn hy vọng.

           Câu nói của Chủ tịch nước Lương Cường không chỉ là một phát biểu trong lễ ký kết, mà là một thông điệp văn hóa gửi đến toàn nhân loại: trong một thế giới được bao phủ bởi công nghệ, niềm tin là “mạng không dây của trái tim”, thứ giúp chúng ta không đánh mất nhân tính giữa những biến động của thời đại. Khi niềm tin tồn tại, thế giới mới thật sự được kết nối, không bằng tốc độ của mạng lưới, mà bằng nhịp đập của trái tim người.

ĐỌC THÊM: SĂN 8+ VĂN - SÁCH ÔN THI TỐT NGHIỆP THPT

Đăng ký khóa học và đọc thêm nhiều bài viết hấp dẫn khác của Học Văn Chị Hiên tại đây:

Fanpage Học Văn Chị Hiên
- Fanpage Học Văn Chị Hiên - THCS Lớp 6,7,8,9
Khóa học Ngữ Văn chất lượng cao lớp 12
- Khóa học Bứt phá điểm thi cuối học kì 1 - lớp 12
Khóa học Phương pháp và luyện đề lớp 11
Khóa học Phương pháp và luyện đề lớp 10
Khóa học Thực chiến toàn diện lớp 9
- Khóa học Bứt phá điểm thi cuối học kì 1 - lớp 9
Khóa học Viết Văn tư duy - Ngữ Văn 8
Khóa học Viết Văn tư duy - Ngữ Văn 7
Khóa học Viết Văn tư duy - Ngữ Văn 6

Tin liên quan