Ngữ Văn 10 | Hóa thân nhân vật Tấm kể lại câu chuyện “Tấm Cám”

Ngày 12/11/2021 13:42:48, lượt xem: 2669

Đề bài: Hóa thân nhân vật Tấm kể lại câu chuyện “Tấm Cám”.

 


Bài làm


Cuộc sống với muôn vàn khó khăn, thách thức luôn kiếm cớ làm ta “trầy da tróc vảy” nhưng khi nỗ lực vượt qua, tự làm liền vết thương ấy thì cả thế giới sẽ mỉm cười với ta và bầu trời vẫn xanh trong như tấm bé ngước nhìn. Tôi cũng đã trải qua rất nhiều những khó khăn như thế, thậm chí tôi từng phải chết. Giành lấy sự sống sau bao lần hóa thân tôi mới có một cuộc sống viên mãn như ngày hôm nay. Và các bạn đoán ra được tôi là ai rồi đúng không? Tôi là Tấm - một cô gái xinh đẹp, dịu dàng mà các bạn thường được nghe đấy! Hôm nay trùng hợp là ngày giỗ của em gái cùng cha khác mẹ với tôi - Cám đã khiến tôi nhớ về những câu chuyện năm xưa, nhân đây tôi muốn kể lại câu chuyện của cuộc đời mình với mong muốn được giãi bày cũng như là để các bạn hiểu rõ hơn về tôi.


Tôi được sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo, nhưng không may mẹ tôi qua đời sớm lúc đó tôi mới chỉ có tám tuổi, hai cha con tôi nương tựa vào nhau để sống. Nhưng thời gian sau, bố tôi đã lấy một người phụ nữ khác về làm vợ để tôi được có mẹ như bao đứa trẻ khác. Những tưởng tôi sẽ được yêu thương đủ đầy trọn vẹn nhưng khi Cám - em gái tôi được sinh ra khiến tôi nhớ mẹ vô cùng. Bởi từ khi có dì tôi chưa từng được yêu thương, thậm chí còn thấy mình luôn là kẻ bị bỏ rơi. Càng nghĩ lại càng cảm thấy tủi thân nhưng mọi chuyện cũng đã, tôi chỉ biết có chấp nhận và cố gắng sống thật tốt để mẹ tôi được an lòng khi sang thế giới bên kia - một thế giới xa vời. Không lâu sau, cha tôi mắc bệnh nặng qua đời để lại tôi sống cùng dì và em. Từ lúc cha mất tôi đã phải làm hết mọi công việc trong nhà: ra đồng chăn trâu từ sáng sớm, gánh nước, thái khoai, vớt bèo, ban đêm còn phải xay lúa nữa! Làm mãi cũng chưa hết việc...


Tôi vẫn còn nhớ có một lần dì đưa cho tôi và Cám mỗi người một cái giỏ để ra đồng bắt tôm, bắt tép. Dì bảo ai bắt được nhiều hơn thì dì sẽ thưởng yếm đỏ. Thấy vậy tôi và Cám rất hào hứng. Mò cua bắt ốc vốn là công việc hàng ngày tôi vẫn hay làm nên chỉ một chốc tôi đã bắt được đầy một giỏ nhưng Cám lại chẳng bắt được con nào. Thấy vậy Cám liền tìm mọi cách để lừa tôi để trút hết tôm cá vào giỏ của mình rồi chạy về khoe mẹ. Trong giỏ của tôi chỉ sót lại một con cá bống. Khi phát hiện mình đã bị Cám lừa, tôi chỉ biết ngồi khóc, ngay sau đó bụt đã hiện lên và hỏi tôi sự tình, bụt thấy trong giỏ tôi còn một con cá bống nên đã bảo tôi mang nó về nuôi. Tôi nghe lời bụt, nín khóc và làm theo. Tôi đã thả cá bống xuống giếng, hằng ngày cho cá ăn một phần cơm nắm ít ỏi mà mình có được. Không biết từ khi nào, tôi đã coi bống như một người bạn thân thiết. Nhưng chẳng lâu sau, tôi bị mẹ con nhà Cám phát hiện. Họ lại một lần nữa lừa tôi, bảo tôi đi chăn trâu ở một cánh đồng thật là xa và lén ở nhà bắt cá bống thịt ăn. Khi tôi về cũng như thường ngày tôi gọi cá bống lên nhưng lại không thấy đâu, tôi bất lực ngồi khóc và ngay sau đó bụt lại hiện lên và nói với tôi:“Nhân lúc con không có ở nhà hai mẹ con nhà cám đã âm mưu giết cá bống và thịt ăn rồi! Thôi con đừng khóc nữa, hãy đi tìm trong vườn xương của cá bống rồi đem đi chôn ở bốn chân giường con nhé!”, thấy vậy tôi đã vâng lời làm theo lời bụt dặn.

 

ĐỌC THÊM Mùa đông, lạnh giá và lòng người...


Ít lâu sau nhà vua mở hội rất to mọi người ai cũng tất bật, rộn ràng đi trẩy hội, nhưng dì ghẻ và Cám không muốn cho tôi đi nên đã lấy hẳn một đấu thóc trộn với một đấu gạo bắt tôi nhặt cho thóc ra thóc, gạo ra gạo rồi đi đâu thì đi. Tôi lại ngồi khóc trong sự bất lực và cũng như mọi khi bụt lại hiện lên và hỏi cơ sự. Thấy vậy bụt liền sai một đàn chim sẻ xuống nhặt giúp tôi, cứ như vậy chỉ một lúc sau mọi thứ đã xong xuôi nhưng tôi chợt nghĩ ra nếu đi hội thì mình biết mặc gì ngoài những bộ quần áo cũ kĩ, rách tả tơi này, tôi cảm thấy tủi thân vô cùng! Bụt lại hiện lên bảo tôi đào hết những cái lọ xương cá chôn dưới chân giường lên, nghe theo bụt tôi đào hết những chiếc lọ ấy lên. Như một phép màu, toàn những quần áo lụa là cái nào cái ấy vừa như in, tôi hạnh phúc lắm. Nhưng chẳng may trên đoạn đường đi đến lễ hội tôi vội vã nên đã đánh rơi một chiếc giày, tìm một hồi mà không thấy nên tôi quyết định bỏ qua và đi tiếp vì thời gian lễ hội sắp bắt đầu rồi. Khi đến lễ hội tôi thấy mọi người xúm lại rất đông, không biết ở đó có sự kiện gì, thấy vậy tôi cũng tò mò và lại gần xem thử. Đó là một cuộc thi thử giày, nhìn thật kĩ tôi nhận ra đó là chiếc giày mà mình đã đánh rơi và giải thưởng dành cho người thử vừa chiếc giày ấy là được làm vợ vua. Với tính cách tham lam của mẹ con Cám, thấy vậy hai mẹ con giành nhau thử giàu nhưng nhét mãi không vừa, tỏ vẻ tức tối. Sau đó là đến lượt tôi, chiếc giày vừa khít chân tôi lại hợp với cái còn lại tôi đang đi, vậy là vật lại về với chủ. Cũng nhân cớ ấy, tôi được nhà vua phong làm hoàng hậu, cuộc đời tôi đã bước sang một trang mới.


Nhưng như thế thì cuộc đời đã khoan nhượng với tôi rồi! Một thời gian sau là giỗ của cha, tôi về nhà làm giỗ kính hiếu. Khi về đến nhà dì và em Cám đón tiếp tôi rất nhiệt tình vì bây giờ tôi đã là một người có vị thế. Nhưng đấy chỉ là vỏ bọc bên ngoài, phần phía trong là âm mưu của hai mẹ con họ đang chờ tôi bước vào. Nhà tôi có một cây cau rất cao ngay bên bờ ao, dì thấy vậy liền bảo tôi trèo lên cây cau hái quả xuống để cúng giỗ cho cha, không nghi ngại gì tôi trèo lên tận ngọn cau và điều khiến tôi không thể ngờ tới đó là mẹ con họ đã âm mưu chặt gốc cau để tôi ngã xuống ao. Khi tôi chết, dì ghẻ đưa Cám vào cung thay tôi làm hoàng hậu. Những lần khác tôi đã bỏ qua, nhưng lần này họ đã nhẫn tâm cướp đi mạng sống của tôi thì không thể bỏ qua được. Tôi đã hóa thân thành chim vàng anh để bay đến cung vua, thấy Cám phơi áo chồng mình như thế tôi đã cảnh cáo: “Phơi áo chồng tao, phơi lao bờ sào, chớ phơi bờ rào, rách áo chồng tao”. Rồi tôi bay đến cung vua, tiếng hót của tôi đã làm vua say đắm nên đã nhờ người làm một chiếc lồng vàng để tôi có thể ngày ngày ở bên cạnh ngài. Hàng ngày nhà vua chỉ quan tâm đến tôi, thấy vậy Cám lại lên âm mưu giết hại tôi, tôi lại hóa thành cây xoan đào, nhà vua lại ngày ngày mắc võng nằm dưới gốc cây xanh của tôi. Sự độc ác của mẹ con cám không dừng lại ở đó, họ chặt tôi ra lấy gỗ làm khung cửi để khiến vua không thể nằm bên tôi được nữa. Hôm đó thấy cám dệt vải, tôi đã cảnh cáo Cám “Cót ca cót két lấy tranh chồng chị, chị khoét mắt ra” nghe vậy Cám hoảng sợ lắm nên đã đốt khung cửi là tôi rồi đổ tro đi thật xa.


Từ đống tro ấy đã mọc lên thành cây thị, nhưng cây thị to lắm lại chỉ có một quả và tôi lại một lần nữa hóa thân trong chính quả thị đó, quả thị tỏa mùi hương thơm khắp nơi. Một hôm có một bà lão đi ngang qua đó ngửi thấy và khấn: “Thị ơi thị rụng bị bà, bà để bà ngửi chứ bà không ăn”. Tôi thấy vậy liền rụng xuống bị của bà lão và theo bà về nhà. Ngày ngày, chờ bà đi vắng tôi lại đi từ quả thị ra giúp bà quét dọn sân vườn, nấu cơm tinh tươm. Ngày nào cũng vậy nên bà lão đã nghi ngờ, sau một lần bà cố tình giả vờ đi làm rồi lấp phía sau nhà tìm xem có chuyện gì. Bà phát hiện tôi từ quả thị đi ra nên đã cố tình bóp nát quả thị để tôi không thể trở lại và cũng từ đó tôi sống với bà như hai mẹ con. Bà làm nghề bán nước ven đường nên hàng ngày tôi giúp bà têm trầu, cuộc sống đạm bạc cứ thế trôi đi. Đến một hôm nọ, nhà vua có việc đi qua thấy quán nước nên đã dừng lại nghỉ chân, thấy miếng trầu têm cánh phượng nhà vua bỗng sinh nghi bởi miếng trầu ấy giống hệt miếng trầu trước kia mà người vợ đã qua đời vẫn thường hay têm. Nhà vua đã hỏi chuyện bà lão và đã biết được cơ sự. Vẫn như thường ngày khi tôi đang nấu cơm thì bà lão gọi tôi ra có người gặp, thật bất ngờ tôi đã được gặp lại nhà vua sau bao nhiêu biến cố cách trở. Tôi đã từ biệt bà lão và trở lại hoàng cung. Ngày tôi trở về, mẹ con nhà cám bất ngờ và sợ hãi lắm và tất nhiên sau những tội ác mà mẹ con họ đã gây ra tôi đã trừng trị họ một cách thích đáng và sống hạnh phúc bên nhà vua đến bây giờ.


Câu chuyện đã qua từ rất lâu nhưng nó sẽ mãi là những ký ức khó quên đối với tôi. Vượt qua biết bao nhiêu những khó khăn cuối cùng tôi cũng đã được hưởng hạnh phúc trọn vẹn mà tôi đáng được có. Qua câu chuyện của chính cuộc đời mình, tôi cũng muốn nhắn nhủ với các bạn rằng, cuộc sống này rất công bằng nên hãy cứ sống như hạt nắng reo vui, như mầm xanh trồi biếc, như cây táo ra hoa để sau này khi già đi ta sẽ mỉm cười hạnh phúc.

 

Để tham khảo thêm nhiều bài viết hay, và chạy nước rút hiệu quả, hãy đăng ký sở hữu các đầu sách và đăng ký khoá học của HVCH nhé!

Link đặt sách: https://bit.ly/2ZPn5bZ

Link đăng kí khóa VIP lớp 12: http://bit.ly/KHOAHOCVANVIP2K4

Link đăng ký khóa CODE VĂN: https://bit.ly/KHOACODEVAN2K4

Link đăng kí khóa VIP lớp 11: https://bit.ly/KHOAHOC2K5

 

Cập nhật thêm những bài viết hay tại các kênh truyền thông của HVCH:

Fanpage:  Học văn chị Hiên

Youtube: Học văn chị Hiên - Youtube 

IG: Học văn chị Hiên

Tiktok: Học văn chị Hiên

Tin liên quan