HƯỚNG DẪN VẾT BÀI NGHỊ LUẬN XÃ HỘI: ĐỀ THI CHỌN ĐỘI TUYỂN HSG TỈNH CÀ MAU (THI NGÀY 29/9/2024)

Ngày 08/10/2024 16:43:37, lượt xem: 163

Các tỉnh, thành phố đang gấp rút ôn tập và tuyển chọn những nhân tố xuất sắc nhất dự thi học sinh giỏi các cấp qua các kì thi. Dưới đây là phần hướng dẫn viết (câu 1) đề thi chọn đội tuyển HSG cấp tỉnh - Sở Giáo dục và đào tạo tỉnh Cà Mau.

 

 

Câu 1 (8 điểm): TÔI NHỚ TÔI CỦA NĂM THÁNG ĐÓ!

Tôi nhớ tôi của năm tháng nghĩ mình rất phi thường
có thể thức hàng ngàn đêm để chờ một ngôi sao băng qua trái đất
từ bỏ một điều gì đó rất nhanh vì tin rằng sáng mai lòng mình sẽ khác
cho đến khi một con người đi mất
vẫn không hề âu lo...

Tôi nhớ tôi của năm tháng chẳng bao giờ chịu từ bỏ dù chỉ một ước mơ
nhỏ nhoi như đứng trên núi cao và nhìn mưa rơi xuống
hiểu được bình yên không phải là đứng một mình mà giữa đám đông xuôi ngược
mình như một dòng nước
đổ về phía cảnh đồng ...

Tôi nhớ tôi của ngày tháng đầu tiên nhận ra mình sai
nửa muốn cúi mặt rời đi nửa muốn ở lại để chuộc lỗi
con người ta đớn đau đôi khi không vì một vết thương mà vì một câu nói
mà những khuya về tới
lại âm vang...
(Trích Mình sẽ đi cuối đất cùng trời, Nguyễn Phong Việt, NXB Phụ nữ Việt Nam, 2019)
Từ nội dung đoạn thơ, anh/chị trình bày suy nghĩ về hành trình nhận thức lại chính mình của mỗi người trong cuộc sống.


 

BÀI LÀM


“Trưởng thành không phải là khi chúng ta biết nhiều hơn, mà là khi chúng ta hiểu sâu sắc hơn” là một câu nói rất hay khi bàn luận về sự trưởng thành. Thật vậy, trưởng thành không chỉ đơn thuần là tích lũy được kiến thức, có vốn tri thức sâu rộng về Kinh tế, Toán học hay Văn học. Trưởng thành là khi ta hiểu rõ bản thân như thế nào. Người trưởng thành luôn mang một phong thái điềm tĩnh, bình yên và hạnh phúc bởi họ biết bản thân mình cần gì và có thể làm được những gì. Tuy nhiên để có thể hiểu được bản thân không hề đơn giản, đó là một hành trình dài để mỗi người chúng ta có thể nhận thức được chính mình. Và bài thơ “Tôi nhớ tôi của năm tháng đó!” của nhà thơ Nguyễn Phong Việt đã để lại trong ta nhiều suy nghĩ về hành trình này.

“Tôi nhớ tôi của năm tháng đó!” như một lời tâm sự của nhân vật “tôi” khi nhớ về chính mình của quá khứ. Trong lời tâm sự đó có sự tiếc nuối cho một hình ảnh ngày xưa của chính mình. Đó là một hình ảnh tự tin coi bản thân “rất phi thường” , vĩ đại nhưng cũng vô cùng mơ mộng có thể dành “hàng ngàn đêm” để tìm kiếm ánh sáng từ ngôi sao băng. Hay hình ảnh của một trái tim kiên định “chẳng bao giờ chịu từ bỏ ước mơ” dù cho bản thân còn nhỏ bé. Tuy vật trong lời tâm sự đó còn là lời tự trách cho bản thân vì còn nhiều thiếu sót. Trong quá khứ “tôi” đã quá mộng mơ mà quên mất đi thực tại để rồi khi “một con người đi mất” vẫn không nhận ra được mất mát trong mình mà ngây thơ “tin rằng ngày mai lòng mình sẽ khác”. “Tôi” cũng trách bản thân lúc xưa đã quá hèn nhát. Khi phạm sai lầm lại băn khoăn sợ hãi không biết làm gì. Và từ đây “tôi” nhìn thấy một con người vô cùng mỏng manh, nhạy cảm “đớn đau đôi khi không vì một vết thương mà vì một câu nói”. Bài thơ trên là hành trình tìm về bản thân trong quá khứ của nhân vật “tôi” để anh nhận ra bản thân mình đã trưởng thành ra sao, đã đủ chín chắn để nhận thức được rằng trái tim mỗi người là vô cùng mong manh và nhạy cảm.

Hành trình nhận thức lại chính mình là quá trình ta nhìn nhận và đánh giá lại bản thân. Ở quá trình này, mỗi người sẽ tự nhìn nhận lại những sai lầm mình đã mắc phải, biết thừa nhận và khẳng định những giá trị của bản thân. Từ đó ta sẽ biết cách khắc phục và phát huy những ưu, nhược điểm để có thể trở thành những phiên bản tốt nhất của chính mình. Đây cũng là quá trình ta học cách chấp nhận sự mất mát, trân trọng những giá trị đích thực và tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn.

 

ĐỌC THÊM: BÀI VIẾT NGHỊ LUẬN XÃ HỘI MẪU | ĐỀ THI CHỌN HỌC SINH GIỎI VĂN HÓA LỚP 12 THPT VÀ CHỌN ĐỘI TUYỂN DỰ THI QUỐC GIA TỈNH QUẢNG TRỊ MÔN NGỮ VĂN

 

Nhìn lại bản thân mang đến cho ta những mảnh ghép để hoàn thiện bản thân. Trong “Những em bé đang lớn” có viết: “Tất cả chúng ta đều là những em bé đang lớn lên”. Chúng ta dù đã đủ mười tám tuổi, dù có đôi cánh của ta có rộng đến đâu thì ta cũng vẫn là một đôi cánh chưa hoàn thiện. Đôi cánh đấy đang bị thiếu đi mất những mảnh ghép của trải nghiệm, của những bài học. Vì thế, sẽ có lúc ta vấp ngã, ta bước sai đường. Sau mỗi sai lầm này nếu ta nhìn lại để biết vì sao mình sai, mình đã làm được gì sau thất bại này thì ta sẽ có những nguyên liệu hoàn hảo để tạo lên một bản thân trưởng thành. Nhìn nhận lại bản thân thân cũng là cách để ta phát huy được những điểm sáng của mình. Mỗi con người đều bên cạnh những thói hư, tật xấu họ đều có vàn dức tính tốt. Có những điều tốt sau thời gian phải xô đẩy, bon chen với xã hội xô bồ, với lớp bụi của đồng tiền, của áp lực nó bị ẩn đi mất. Nếu như ta biết nhìn lại bản thân trong quá khứ ta vẫn thấy chúng ở đó. Chúng vẫn đang tỏa sáng chờ ta tới đón về. Nhìn lại chính mình giúp ta thấy được bản thân rực rỡ và đầy hoài bão của ngày hôm qua để ngày hôm nay ta tiếp tục cố gắng tô thêm sắc màu cho nó. Để khi đối diện với phiên bản của chính mình trước kia ta thấy tự hào và đầy kiêu hãnh vì đã làm tốt nhiệm vụ của mình. Nhận thức được chính mình cũng là một trong những thành công đáng tự hào của đời người. Ai đó đã nói rằng: “người thất bại nhất là người không thể trở thành bản thân mình, không giữ được “cái tôi” của thể xác và tâm hồn”. Cuộc đời luôn là những chuỗi ngày vật lộn với cuộc đời. Có rất nhiều người sau những vất vả đã đánh mất đi bản thân mình. Tuy nhiên nếu họ biết nhìn nhận lại bản thân, biết sửa đổi để bản thân hoàn hảo hơn là họ đã tạo ra một thành công trong cuộc sống rồi. Thành công này tuy không được trao huân chương hay được công chúng công nhận nhưng nó là nền tảng, là tiền đề để mỗi người chúng ta có thể đi tới những đỉnh cao mới.

Nhận thức lại chính mình quả là một hành trình gian nan. Không phải ai cũng thành công khi thực hiện hành trình này. Đã có rất nhiều người chấp nhận bỏ cuộc khi chưa tìm được đích đến. Nhưng vẫn có rất nhiều người đã thành công trên hành trình này. Ta có thể nhắc đến Lê Bống. Trong quá khứ Lê Bống đã từng nhận phải rất nhiều chỉ trích, gạch đá bởi hình ảnh của mình. Cô đã tâm sự rằng mình từng bị cắt sóng trên một chương trình do tên tuổi của bản thân không tốt. Em gái cô còn không dám công khai chị gái vì sợ bị tẩy chay, bị chỉ trích. Tuy nhiên ở thời điểm hiện đại Lê Bống đã có sự thay đổi ngoạn mục. Cô trở thành diễn viên, MC, một cô gái tốt bụng thường xuyên giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn. Lê Bống đã biết phát triển những điểm mạnh của mình về ngoại hình, khả năng làm truyền thông, tính cách hướng ngoại, năng lượng,... và khắc phục những điểm yếu của mình để tạo ra một hình ảnh tích cực hơn trước công chúng.

 

ĐỌC THÊM: HƯỚNG DẪN VIẾT ĐỀ THI HỌC SINH GIỎI VÒNG II CÁC MÔN VĂN HÓA CẤP THPT TỈNH LONG AN (CÂU 1)


Tuy vậy, hành trình này cũng không hề dễ dàng và dễ đi. Có những người đã lạc bước trên con đường này. Có những người thay vì tìm lại những bản chất tốt đẹp của bản thân lại sa vào tệ nạn, bị biến chất trong tính cách.

Ta không thể quyết định khoảnh khắc chào đời mình cười hay khóc nhưng ngày rời xa trần thế ta có quyền lựa chọn. Vậy nên hãy sống một cuộc đời thật ý nghĩa, thật hạnh phúc để sau này khi cánh cửa đường đời của ta khép lại ta sẽ thấy những kí ức nhiệm màu. Để làm được điều này trước hết ta hãy luôn lắng nghe chính bản thân mình để biết mình cần gì, mình có thể làm gì.

 

Đăng ký khóa học và đọc thêm nhiều bài viết hấp dẫn khác của Học Văn Chị Hiên tại đây:

Fanpage Học Văn Chị Hiên
- Fanpage Học Văn Chị Hiên - THCS Lớp 6,7,8,9
Khóa học VĂN VIP LỚP 12 - 2K7

Tin liên quan