Đăng Ký Học
Ngày 09/11/2018 18:06:42, lượt xem: 2589
GỬI CHO EM, KHI HẠ ĐÃ SANG GẦN MỘT NỬA
Năm thứ hai Hà Nội níu chân em giữa cái nắng oi nồng, giữa khoảng trời xanh trong, giữa những ấp ôm về hoài bão của thanh xuân chúng ta. Bản nhạc cuộc đời, em muốn hát lên những lời ca nồng thắm, nhiệt huyết, tươi trẻ và bình yên nhất!
Em biết rồi đúng không?
Đây là khoảng thời gian bầu trời xanh thẳm, là khoảng thời gian em gồng mình vượt qua những thay đổi trong cuộc đời của mình, cố gắng thay đổi để thích nghi và hòa nhập với môi trường mới, những bài học mới, tâm hồn mới và nhịp đập trái tim mới. Và... em đã thấy gì chưa, mỗi đoạn đường em qua, đều để lại cho em rất nhiều những bài học quý giá trong cuộc đời.
Bây giờ em đang cảm thấy thế nào, cô gái?
Em giật mình trước những thay đổi xung quanh mình. Những cảm xúc của em thời non trẻ đã đi đâu mất rồi, rong chơi nơi phương xa mà chưa kịp trở về tìm em rồi cập bến. Để cho nhịp đập trái tim em bây giờ, thổn thức và hoang hoải, là những kỷ niệm ngày xưa, hay là những điều em đang phân vân trước mắt. Những cảm xúc của em phiền phức tới nỗi, có lẽ, em đã hơn một lần nghĩ mình nên buông mình thả trôi nhưng rồi đến khi đó, lại sợ, đôi tay em lại nắm. Đừng lo lắng cô gái, em sẽ ổn và mạnh mẽ hơn thôi - chỉ cần em buông cho lòng mình trong trẻo.
Sáng nay tỉnh giấc, em thấy bầu trời cao vắt, xanh trong, có một vài gợn mây trắng trôi hờ hững xanh êm. Sáng nay, em lang thang trên những tuyến xe buýt Hà Nội, ngủ gật trên vài chuyến xe, đọc những trang sách còn dang dở, ngắm nhìn khung cảnh của Hà Nội trong những ngày thành phố oi nồng mà cảm thấy cuộc đời này bình yên đến lạ. Đó là cảm xúc, như gặp lại cố hữu của mình sau những tháng ngày cách trở, xa xôi. Em ghi lại vài dòng, ý chính là để lòng mình không buông thả, thay vì cầm máy ảnh nháy lấy vài tấm, em note lại vài dòng để trí tưởng tượng của mình bay cao và xa hơn.
Nhắm mắt và hít thở thật sâu? Em đâu có thấy Hà Nội có chút gì ngột ngạt, có thể là tâm em bình yên, cũng có thể, em đã quen với cách sống cho lòng mình được hạnh phúc. Đôi khi hay buồn, nhưng cô gái của chị vẫn luôn can đảm và kiên cường như thế! Điều đó khiến chị thật sự rất tự hào, vì em dám sống, dám khát khao, dám cho đi mà chưa cần biết mình sẽ nhận lại được điều gì.
Cuộc sống nhiều khi bon chen lắm chứ, em cũng chớ nên ganh đua làm gì khiến cho cuộc đời thêm mệt mỏi. Thắng thua với người khác, thật sự không phải chuyện nên làm, cố gắng bảo vệ lý lẽ của mình, nhưng đôi khi, thứ mất đi còn đáng giá hơn nhiều so với chuyện thắng thua. Xin em thật vững lòng!
Sẽ còn rất nhiều mùa hè nữa em sẽ đi qua, có thể, em sẽ tìm thấy một bàn tay nắm chặt tay em, cùng em bước đi trên con đường phía trước. Nhưng trước đó, đừng sợ hãi cảm giác đi một mình, chị tin em cứng cỏi, chị tin em mạnh mẽ và rất độc lập, vì thế nên, dẫu hạ có đổ bao nhiêu ưu phiền, thử thách vào em, em cũng đừng nản lòng.
Cô gái nhỏ, hạ đã về một nửa rồi em. Vẫn còn những khúc tình ca chan chứa em cần tự biết, vì thế nên, đừng bẵng quên đi những cảm xúc của chính mình, cũng đừng vì những mù quáng mà làm tổn thương bản thân. Hãy đặt niềm tin ở mình trước đã nhé, chị tin, em sẽ bước qua, sẽ không gục ngã như cách mà em đã trải qua mọi khó khăn từ trước tới giờ!
Hà Nội nắng đổ hạ về
Có tiếng ve ngân dài trên hàng cây góc phố
Em thấy cảm xúc như trở về hội ngộ
Đó là bình yên
Cứ viết đi em về xứ sở thần tiên
Về cuộc đời em, cuộc đời trong trẻo
Về tâm hồn em khi đi qua muôn nẻo
Sống không cho mình, sống cho những đam mê
Gửi em, cho những ngày hạ đã về một nửa...
Hà Nội, 13/6/2016
Tin liên quan