Đóng vai người lính kể lại "Bài thơ về tiểu đội xe không kính"

Ngày 07/01/2022 17:58:32, lượt xem: 7804

Mới đó mà đường Trường Sơn đã bước qua cuộc chiến tranh gần 50 năm, Nhớ Trường Sơn, nhớ đường mòn Hồ Chí Minh lại nhớ đến những ngày tháng anh em cùng nhau chi viện cho miền Nam yêu dấu. Tôi tham gia trung đoàn 35, Đoàn 471, Bộ Tư lệnh Đoàn 559 bộ đội Trường Sơn ngay từ ngày đầu thành lập, đường Trường Sơn là tuyến vận tải chiến lược, nối hậu phương lớn miền Bắc với tiền tuyến lớn miền Nam. Những đoàn xe luôn là mục tiêu đánh phá số 1 của máy bay địch. Trước năm 1973, tôi được giao nhiệm vụ vận chuyển hàng đặc biệt, rồi tới chở súng đạn, quân tư trang. Đến tận bây giờ, tôi vẫn nhớ như in sự khốc liệt của mưa bom bão đạn, nỗi đau xé lòng chứng kiến đồng đội hy sinh.



"Cuộc sống chiến đấu thật gian khổ ác liệt. Năm đó, tôi cùng anh em đồng đội lái xe trên những tuyến đường Trường Sơn bị giặc Mĩ tàn phá nặng nề nhưng các đoàn xe vận tải vẫn ngày đêm nối đuôi nhau ra tiền tuyến. Những chuyến xe chở lương thực, đạn dược đó có thể quyết định đến trận đánh của chúng ta. Nếu không có những chuyến xe đó thì rất nhiều người lính sẽ phải bỏ mạng nơi chiến trường Trường Sơn này vì căn bệnh sốt rét quái ác. Rồi tôi có nói rằng hình ảnh gây ấn tượng nhất cho chú thời đó là hình ảnh những chiếc xe không kính. Ngay cả xe tôi lái cũng vậy, vì bom đạn của Mĩ rơi xuống như mưa nên đã khiến nhiều chiếc xe bị vỡ kính, vỡ đèn,.... Chẳng có chiếc xe nào là không bị trầy xước bởi bom đạn. Ngồi trong buồng lái, tôi cảm nhận từng cơn gió lùa vào, xua đi những cơn mỏi mệt, buồn ngủ đang hiện hữu. Con đường hằng ngày mà tôi cùng đồng đội đang đi, tuy có bị bom Mỹ tàn phá dữ dội. Thế nhưng tôi không hề nao núng, bởi lẽ con đường ấy còn là lý tưởng cách mạng, là con đường chính nghĩa cho hòa bình dân tộc.

Chính nhờ xe không có kính mà chúng tôi có thể nhìn thấy những cánh chim hiếm hoi ở nơi đây. Thỉnh thoảng có những cơn gió ùa vào buồng lái. Đôi lúc vào buổi đêm, chúng tôi ngồi nghỉ trong xe, mắt hướng lên bầu trời kia nhìn thấy những ngôi sao kia. Chúng tôi như được tiếp thêm sức mạnh. Tôi hiểu rằng anh em tôi không cô đơn như những ngôi sao kia. Cũng nhờ xe không có kính mà cả một không gian rộng rãi, khoáng đạt đang ở ngay trước mắt tôi. Tôi nhìn thấy và cảm nhận được con đường xa dài tít tắp như chạy thẳng vào trái tim chính mình. Tâm hồn chúng tôi thật vui phơi phới như câu “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước - Mà lòng phơi phới dậy tương lai”. Công việc liên tục, xe chạy ngày đêm để kịp chi viện cho Miền Nam, cánh lái xe chúng tôi chỉ có thể chào nhau bằng cái bắt tay vội vàng qua ô cửa xe đã vỡ. Cái bắt tay như tiếp thêm sức mạnh, nhưng đôi lúc cũng là cái bắt tay cuối cùng. Chiến tranh mà, cái chết luôn nằm ở trên đầu, nhưng chúng tôi vẫn không hề nao lòng. Tất cả như có sự hội tụ trở thành gia đình, họp thành tiểu đội quây quần bên bếp lửa Hoàng Cầm, cùng ăn bữa cơm ấm cúng biết bao. Qua những tình cảnh gian khổ đó anh em tôi đã trở thành tri kỉ, là bạn thân, tâm giao của nhau. Những cuộc dừng chân giữa rừng kết nối biết bao trái tim. Dù ở những đơn vị khác nhau, từ nhiều vùng quê của đất nước, nhưng gặp nhau ở đây, chúng bếp lửa hồng, chung bữa cơm vui thì chúng tôi xem nhau là anh em đồng chí cả.

 

ĐỌC THÊM Ông tôi trong những năm kháng chiến


Đường Trường Sơn được xây dựng bằng sức người, bằng đôi bàn tay của hàng vạn thanh niên yêu nước. Trên núi cao, dưới vực thẳm thách thức mọi tinh thần. Chiến tranh là phải có hy sinh. Chúng tôi đã xác định điều mỗi khi lên đường. Người đồng đội thân nhất, đã cùng tôi vào sinh ra tử bao nhiêu trận đã hy sinh. Anh ra đi như một người lính thật sự, không hề hối tiếc.

Càng kể tôi càng thấy yêu đồng đội mình hơn, bom đạn của Mỹ có thể hạ xuống trong lúc chúng tôi đang làm nhiệm vụ. Chiếc xe không chỉ mất kính, mà lại còn không có đèn, thùng xe thì rách xước nhưng những thiếu thốn này vẫn chẳng thể cản được chúng tôi tiến tới miền Nam ruột thịt. Và những chuyến hàng của tôi cũng đã góp phần tạo nên chiến thắng của dân tộc.

Giờ đây chiến tranh đã kết thúc, chúng tôi cũng đã lớn tuổi nhưng kỷ niệm thời niên thiếu về những lần xông pha trên chiến trường sẽ không bao giờ xóa nhòa trong lòng tôi, cũng như mọi người. Những kỷ niệm chúng tôi ngồi kể chuyện, ca hát với nhau về niềm tin chiến thắng của đất nước. Tất cả như một câu chuyện mà tôi không bao giờ kể hết được nhưng nó sẽ chẳng bao giờ có thể mất được.

 

Để giúp ích cho các em thật nhiều trong kì thi quan trọng sắp tới thì chỉ có thể là những buổi học tại KHÓA HỌC KỸ NĂNG 2K7  – một khóa học sẽ giúp các em cải thiện cũng như nâng cao kĩ năng làm bài để đạt được kết quả cao nhất.

Đăng ký khóa học và đọc thêm nhiều bài viết hấp dẫn khác của Học Văn Chị Hiên tại đây:
Facebook Học Văn Chị Hiên THCS
Youtube Học Văn Chị Hiên

Instagram Học Văn Chị Hiên
Tiktok Học Văn Chị Hiên

Tin liên quan