Tết

Ngày 09/11/2018 18:55:07, lượt xem: 1409

TẾT

Mẹ gọi điện, cứ nhắc mãi: “Nhanh nhanh chóng chóng rồi về nhà con nhé, sắp tết rồi!”. Sau câu nói của mẹ, bản thân chỉ dám buông một câu “vâng” khe khẽ, rồi nhẹ nhàng cúp máy.

Tết. Báo hiệu một năm trôi qua với 365 ngày hoàn hảo, không chệch một phút một giây nào. Nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường, thời gian vẫn đang tích tắc trôi, một dòng chảy chưa khi nào vì ta hay vì bất cứ ai mà ngơi nghỉ. Ngẫm cũng thật lạ, ta biết thời gian trôi qua lẹ mau thế mà sao vẫn hoài ngu ngơ đợi chờ một điều tưởng như là không thể. Con người vẫn thường có thói quen chờ đợi. Là một tiếng, hai tiếng, một ngày, một tháng, một năm,...có khi là đợi cả một đời. Có sự đợi chờ là xứng đáng, nhưng cũng có những sự chờ đợi ngóng mãi vẫn cứ là hư vô. Vậy nên, nếu đã sẵn sàng để chờ đợi ai đó, hãy chọn cho đúng người.

Tết. Xuống phố thấy hương sắc đậm đà. Ta nghe tiếng xuân đã ghé bên khung cửa. Trời chở mây mưa che lấp một khoảng trời thành phố. Hà Nội bây giờ trong lòng ta không còn nhiều những bon chen, xô bồ mà ôm ấp bao kỷ niệm thanh xuân ta gửi gắm bấy lâu. Ta ước một lần, được chạm vào tiếng xuân giữa những ngày Hà Nội tết. Thế nhưng giật mình nhận ra, ta chẳng phải con người sinh ở nơi đây nhưng lại yêu thương và gắn bó với mảnh đất này bằng một tấm lòng chân ái.

Tết. Ta buộc lòng mình phải cứng cỏi hơn. Để làm việc, để học hành, để tích góp chút “quỹ đen” ít ỏi chuẩn bị cho những buổi “party” không hồi kết sắp tới. Sau khoảng thời gian mệt mỏi, ta thấy công sức của mình bỏ ra không hề uổng phí. Chút tiền ấy đâu có nhiều nhặn gì, nhưng cũng khiến bản thân ta tự hào về điều mà mình đang có.

Tết. Khoảng thời gian để ta nhìn lại chính mình. Chuyện tình yêu, chuyện tuổi trẻ, chuyện những chuyến đi thật dài lâu nay ta quên bẵng. Ta lục lọi từng góc trái tim xem có bỏ quên thứ tình cảm đáng trọng nào không? Lục tìm từng cuộc hẹn nhỡ nhàng, lục tìm những hình ảnh đã từng chôn chặt chẳng muốn phô ra, lúc tìm ở những quãng ký ức rất xa những điều bản thân coi là hoài niệm. Thì ra, có những thứ níu kéo mãi cũng chẳng thể quay về, còn có những người, vẫn nguyện lòng nguyện ý ở cạnh bên yêu thương và che chở ta.

Tết. Chỉ muốn trở về nhà. Nơi có tình yêu thương của bố mẹ, có tiếng cười và sự ấm áp của anh chị em. Ta yêu thương mái ấm nơi ta sinh ra như một phần hơi thở. Đáng quý, đáng trọng, đáng giữ gìn. Năm tháng trôi đi thật nhanh, ta trưởng thành còn mẹ cha ta thì già đi theo năm tháng. Có ai trả lời, có ai biết, có ai mang tuổi xuân của ba mẹ đi đâu mất rồi? Ta nhớ những ngày còn thơ bé, nhộn nhịp, trong lòng háo hức hân hoan những ngày xuân về. Bây giờ khi tết đến, tâm hồn ta dường như được trẻ lại khi về với gia đình, về với mái ấm cùng yêu thương đong đầy.

Một năm trôi đi, ta chờ đợi khoảnh khắc này như một phút giây thật diệu kỳ. Và ta sẽ mang theo những bình yên của bao mùa xuân đã cũ, để chào đón một tình yêu mới, những dự định mới, nụ cười mới và cả hạnh phúc mới.

Tết. Là khoảnh khắc giao mùa tuyệt diệu

Tết. Là khúc đoàn viên hân hoan vang xa

Tết. Là niềm thương sau ngày tháng xa nhà

Và tết... là phút giây ta thấy cuộc đời này xanh thắm <3

Hà Nội, 23 Tết 2017

Tin liên quan