MỞ BÀI BÀI THƠ ẢNH TRĂNG NGUYỄN DUY - HỌC VĂN CHỊ HIÊN

Ngày 30/08/2020 11:45:01, lượt xem: 5468

ÁNH TRĂNG

MB1:

Trăng là nguồn thi cảm bất tận trong thơ văn xưa và nay. Trăng đem đến nguồn cảm hứng cho những vần thơ lãng mạn, tràn đầy ánh sáng. Ánh trăng có thể là khuôn mặt người yêu, là bạn tri âm, là nỗi nhớ niềm thương… Nhưng ít ai viết về trăng như Nguyễn Duy: Trăng chìm khuất dưới ánh đèn neon sáng trưng lộng lẫy và là nỗi ăn năn vô bờ của con người thời hiện đại. Bài thơ “Ánh trăng” của Nguyễn Duy mang dáng dấp một câu chuyện nhỏ  mang đến cho người thưởng thức những cảm xúc khó quên, thức tỉnh mỗi chúng ta về lẽ sống thủy chung ở đời.

MB2:

Hoài Thanh đã nhận xét về thơ Nguyễn Duy: “Thơ Nguyễn Duy đưa ta về một thế giới quen thuộc. Đọc thơ Nguyễn Duy thấy anh hay cảm xúc, suy nghĩ trước những chuyện lớn, chuyện nhỏ quanh mình. Cái điều ở người khác thì có thể chỉ là chuyện thoáng qua thì ở anh, nó lắng sâu và dường như đọng lại…” và “Ánh trăng” là một tác phẩm như thế. Với “Ánh trăng” ta cảm nhận được một ngòi bút sâu sắc, một trái tim tinh tế rung động trước những thay đổi nhỏ bé nhất, và cả một khao khát ước vọng truyền cho mọi người lẽ sống, cách sống trọn vẹn, nghĩa tình. 

Tin liên quan