Bỏ lỡ

Ngày 09/11/2018 18:42:10, lượt xem: 1280

BỎ LỠ

Sáng nay tỉnh giấc, thấy trời trở lạnh. Thời tiết đỏng đảnh hệt như tính nết con gái ngày mới yêu. Hôm qua trời còn vương nắng, nay đã thấy mưa ghé qua lòng thành phố mang theo cái lạnh tê tái. Ngó ra cửa sổ rồi nhanh chóng đóng sập lại, chỉ cần có một góc nho nhỏ của riêng mình, là sẽ mảy may bỏ mặc bão giông ngoài kia. Lòng thấy thật nhẹ nhàng... Nếu hôm nay ta ngủ, liệu ta có bỏ lỡ gì ngoài kia không?

Cắm tai nghe vào chiếc điện thoại cũ, nghe bài hát “Cho em gần anh thêm chút nữa” chợt thấy lòng có vài điều khó tả. Lâu rồi cũng chẳng có định nghĩa gì cho mình về tình yêu, cứ tự do mà vui sống với những gì mình đang có. Con gái bây giờ vẫn thế, chỉ cần được đi ăn mỗi ngày, thỉnh thoảng đi xem phim, mua quần áo đẹp làm thêm vài điều điên rồ khác như những chuyến đi xa bất chợt, vậy là đủ để thấy thanh xuân đẹp đến nhường nào rồi.

Nhưng rồi, ta đành phải tự thú với lòng mình, không thể mãi sống với những niềm vui riêng tư như thế. Sẽ hạnh phúc biết bao nhiêu nếu có người sẻ chia cùng ta những năm tháng này. Đó là điều thật đáng để trân quý. Đêm nay, vô tình đọc được vài dòng của một tâm hồn đang chênh vênh giữa muôn nẻo cảm xúc nhớ mong. Đó là khi, ta nhớ lại mình đã từng bỏ lỡ điều gì đó trong đời.

“Giữa lúc em đang quay cuồng với hạnh phúc của mình. Em gặp anh! Ngày trước, đã có những khi em nghĩ về điều này, nhưng không nghĩ, nó sẽ khiến trái tim mình đập nhanh đến vậy. Sáng nay mở lại mail cũ, thấy bức thư của anh gửi cho em hơn hai tháng trước. Một bức thư đủ dài để em biết thành phố nơi anh thế nào, anh đang sống ra sao và cũng để nhắc nhở em, chúng mình còn nợ nhau một cái hẹn giữa Sài Gòn.

Cuộc sống là một chuỗi những điều diệu kỳ. Em vẫn thường nói với mọi người điều này và bản thân thì luôn tin như vậy. Thế nhưng, chúng ta lại bỏ lỡ. Không biết anh có hiểu không, nhưng cảm giác yêu nhau mà cứ hoài không nói ra để cả hai cùng chờ đợi thật sự rất đáng sợ. Chúng ta chẳng thể đủ can đảm để tự mình tiến tới đập tan bức tường ngăn cách này. Đến một ngày nhìn lại, ai giờ cũng đã có những thứ của riêng mình và tất cả những kỷ niệm ngày xưa cũng chỉ là quá khứ, nhẹ nhàng bước qua ta.

Dạo này em hay xem “Vô cùng hoàn mỹ”, thấy có nhiều góc nhìn mới hơn về tình yêu. Thế nhưng điều ấn tượng nhất với em, có lẽ là cảm xúc khi có ai đó bỏ lỡ nhau trong cuộc đời. Anh biết đấy, cảm giác để vụt khỏi tay một thứ đồ vật ta yêu thích đã khó chịu rồi, bỏ lỡ một người còn đáng sợ hơn rất nhiều. Em không cần biết anh mạnh mẽ tới đâu, nhưng bản thân em thì nghĩ, ai trong tình yêu, cũng là người yếu đuối.

Nếu một ngày chúng ta gặp lại nhau, anh sẽ nhìn em từ xa hay bước tới.

Nếu một ngày chúng ta gặp lại nhau, anh sẽ cười hay lặng lẽ quay đi

Nếu một ngày chúng ta gặp nhau, anh có đủ can đảm để đến gần và kéo em lại bên anh không? Hay chúng ta lại lướt qua nhau, như những người xa lạ, hoặc đi bên nhau, nhưng lại vờ như trong lòng chẳng có chút vương vấn gì.

Con người ta giữa ranh giới mỏng manh của tình yêu, luôn khiến mình trở nên thật bé nhỏ. Chúng ta cứ để thời gian trôi qua thật nhanh và uổng phí, chúng ta tình nguyện bỏ lỡ nhau để rồi sau này mang trong mình hối tiếc của những ngày dài. Em đã hối tiếc đủ rồi, còn anh, anh đã muốn nghĩ về em thêm một lần nữa chưa?”

Thật lạ kỳ, con người ta khi đối diện với tình yêu vẫn thường hay bỏ lỡ như thế. Có những sự bỏ lỡ đúng đắn, nhưng cũng có những sự bỏ lỡ khiến người ta nuối tiếc một đời. Thì ra, tất cả những người bước qua cuộc đời ta đều đáng được trân quý và những người còn ở lại cùng ta giúp ta vượt qua những bão giông cuộc đời là những người chúng ta luôn biết ơn. Chúng ta vẫn chúc nhau hạnh phúc, và rõ ràng, khoảnh khắc hạnh phúc ấy ta luôn muốn được bên nhau. Sợ bị chối từ, nên ta chỉ dám đứng từ xa nhìn người hạnh phúc.

Dẫu sao, vẫn nên nói lời cám ơn cuộc đời, cảm ơn tình yêu, cám ơn sự chờ đợi và tin tưởng. Cám ơn cả những phút giây bỏ lỡ nhau để một ngày kia cập bến tình yêu đích thực mới thấy cuộc sống này là những câu chuyện thật diệu kỳ!

Thôi thì tặng nhau một câu, vào ngày lạnh: “Bỏ lỡ nhau một phút giây thôi là nhớ nhau cả đời”

Hà Nội 15/12/2016

Tin liên quan