HAI MƯƠI THÔI ĐÃ CÓ GÌ ĐÂU?

Ngày 09/11/2018 19:07:14, lượt xem: 1400

HAI MƯƠI THÔI ĐÃ CÓ GÌ ĐÂU?

Tuổi 20 kéo về, chẳng phải cái gì đó quá xa xỉ, nhưng cũng không hẳn là tầm thường.

20 tuổi...

Chỉ là một bữa tiệc nho nhỏ với đám bạn thân trong quán nướng lụi 30k trên vỉa hè. Có vài đứa lấp ló tới sau, tay ôm theo một chiếc bánh gato nho nhỏ, ước vài điều rồi thổi tắt những ngọn nến. Đám bạn chúc nhau vài câu sau bài hát “ Happy birthday” quen thuộc tới nỗi đứa trẻ 3 tuổi có thể hát rõ ràng, rồi ăn, rồi nói, nói những câu chuyện chẳng phải câu chuyện của ngày sinh nhật mà là câu chuyện của ngày mai, câu chuyện của tuổi 20 với những hứa hẹn và đợi chờ phía trước. Đến khi tính tiền, giật mình hỏi tại sao lại hết nhiều thế nhỉ? Thôi thì tháng này, sẽ lại là những ngày đen tối phía trước khi mới chỉ giữa tháng mà số tiền mẹ gửi lên đã cạn nhiều lắm rồi.

20 tuổi...

Thấy mình già đi, bọn bạn vẫn hay nói với nhau thế. Thế là mình đã đầu hai rồi ư? Đám sinh viên năm 2 bị cướp mất vị trí độc tôn, bây giờ thì không phải là em út hay đòi nũng nịu gì nữa nhé. Tham gia bất kì câu lạc bộ hay hội nhóm nào, đã được gọi bằng anh bằng chị nhiều thật nhiều. Chúng nó sợ chứ, sợ tuổi trẻ bay đi vội vã đến thế. Mới ngày nào, hương hoa sữa nồng nàn cả một khoảng trời theo gió bay đi đâu mất, bây giờ đã lại thêm một lần nữa đến rồi đi. 20 rồi, có chút gì lạ lắm...

20 tuổi...

Người ta cũng thấy mình chín chắn và trưởng thành hơn. Không chỉ nghĩ cho ngày mai kiểm tra thế nào, mà nghĩ rồi 3 năm sau khi ra trường mình sẽ thế nào.

20 rồi, không còn thời gian trẻ con để rồi mơ mộng nữa. Hồi còn bé, ai cũng nghĩ cuộc sống giống như câu chuyện cổ tích mà mẹ vẫn thường hay kể, mình sẽ là công chúa, hoàng tử, mình sẽ có cuộc sống màu hồng cho tới hết cuộc đời này. Rồi lớn lên, thấy cuộc đời này tàn độc thật. Người ta không thương nhau, người ta cũng không chia sẻ và hiểu cho nỗi đau của nhau, chỉ thấy chà đạp lên nhau. Nước mắt của người này, chẳng phải nhiều khi là hạnh phúc của người kia hay sao? Dù biết rõ ràng đó là bất công, nhưng vẫn phải nhẫn nhịn, chẳng phải vì mình không biết mà là vì, tiếng nói của mình là không cần thiết.

20 tuổi...

Sau những tháng ngày mệt nhoài rong ruồi cùng hoài bão của tuổi trẻ. Đôi khi cũng muốn dừng lại, để tìm về nới bình yên nhất trong cuộc đời. Có phải vì trưởng thành hơn, mà cũng bắt đầu biết nghĩ cho nỗi nhọc nhằn của cha, của mẹ. Chẳng còn bé bỏng để được nũng nịu, cưng chiều, nhưng với cha mẹ, dù con 20 hay 30, thì con vẫn luôn là đứa trẻ bé bỏng cần được che chở và yêu thương.

20 rồi, nhận ra mình có thể vứt bỏ tất cả khi đam mê của mình một lúc nào đó vỡ tan cùng hiện thực. Nhưng lại chẳng thể nào vứt đi gia đình. Đôi lúc trên cuộc đời gục ngã và yếu lòng như thế, gia đình lại là động lực mạnh mẽ vô cùng kéo ta lên.

20 tuổi...

Ta vấp ngã đủ rồi, nhưng tuổi 20 vẫn là thời gian quý báu để ta tiếp tục vấp ngã. Dù là trên con đường đến với đam mê hay chinh phục tình yêu, thì cứ can đảm hết mức và đi nhé. Bởi 20 tuổi, ta đã có gì đâu ngoài niềm tin và nhiệt huyết, ta chưa có gì để mất cả, vậy thì tại sao lại không dám sống trọn với ước mơ ấy một lần.

20 đầy chông chênh. Có những tháng ngày không còn ai bên mình, không còn ai để bấu víu rồi lại tự tìm về một miền hoang hoải. Chẳng phải 20 không đủ mạnh mẽ để tránh xa những phút yếu lòng, mà ta muốn làm thế, tự mình dìm mình vào trong biển đen của kí ức rồi thương thân, trách phận chính mình. Đó là cuộc sống của ta, ta có quyền chứ.

20 tuổi...

Có những ngày bình yên như trong mơ. Đó là những ngày tình yêu kéo về ngọt ngào hệt như hương vị sữa dâu quện chặt. Ta có một tình yêu trong sáng diệu kì, thứ tình yêu đôi khi ta thần thánh hóa như ta đã tìm được soái ca của đời mình trên chặng đường dài tấp nập. Nhưng giữa biển người đầy những bon chen và tàn độc kia, liệu đủ sức mạnh để nắm chặt lấy tay nhau, cùng nhau đi hết chặng đường dài phía trước?

Nhưng 20 không ồn ã với tình yêu như thế? Rồi ta lại hối tiếc vì bỏ quên thanh xuân thì sao?

Còn quá nhiều điều phải ngẫm khi 20 về. Nhưng nào cô gái, nếu có niềm tin, em sẽ chiến thắng cuộc đời tàn nhẫn kia thôi. Bởi 20 thật diệu kì, nên trước tiên, hãy cứ tin vào những điều tốt đẹp của cuộc sống này trước đã, em nhé!

Hai mươi. Tôi có thong dong đâu

Khi đằng sau bao nhiêu điều đang rượt đuổi

Khi phía trước bao hứa hẹn và đợi chờ

Khi hiện tại đôi khi là tàn nhẫn, bất công

Nhưng 20 tôi vẫn sống...

Với ước mơ và hoài bão riêng mình

Chẳng phải tôi không sợ những điều phía trước

Mà đơn giản... Cha tôi đã dạy tôi rằng...

Cuộc sống đầy hiểm ác khó khăn

Nhưng gục ngã vẫn phải dặn lòng

Mạnh mẽ đứng lên, đi về phía trước

Chắc chắn, sẽ có đường... cho con đi...

Hà Nội. 29/11/2015

Bạn 20 chưa?

Tin liên quan